*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh đột ngột phanh gấp, dừng lại bên đường. Thấy cô phủ định trong im lặng, anh không nói được là vui hay không vui, cảm giác buồn bực trong lòng vẫn không cách nào trở nên dễ chịu, nghĩ đến dáng vẻ nói cười của cô với người đàn ông đó thì lại nổi nóng. “Vậy cô xem mắt cái gì? Quyến rũ đàn ông làm gì?” Anh quay mặt sang lạnh lùng hỏi cô. “Tôi không có!” Cô không phản bội Kha Tử Thích, cũng không thành một đôi với anh ấy. “Chắc là Kha Tử Thích sẽ biết được nguyên nhân.” Anh vừa nói vừa cầm điện thoại lên tìm số của Kha Tử Thích.
Thiên Nhã giật mình, lập tức cúi người định vỗ điện thoại lên đệm xe, cực kỳ phẫn nộ: “Anh tưởng anh là ai, dựa vào cái gì quản2chuyện của hai chúng tôi?!” Cô nổi giận rồi, thật sự nổi giận, viền mắt dâng lên một tầng sương, trừng to quát anh, nếu đây là thái độ mà cấp trên nên có với cấp dưới thể thì cô không thể chịu được.
Nhiệt độ trong xe đột nhiên lại hạ xuống thấp nhất, anh lạnh lùng nhìn vào ánh mắt giận dữ của cô, hơi thở vương giả khiến người khác sợ hãi lại bao phủ giữa hai người.
Cô ôn hòa thuần hậu của ngày thường đột nhiên biến thành một con nhím, còn luôn miệng chất vấn “Dựa vào cái gì quản chuyện của hai chúng tôi?”
Giỏi cho câu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128965/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.