*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lạc Thần Hi bước đi nhàn nhã trên đôi giày da, mặc bộ âu phục thẳng tắp của thương hiệu nổi tiếng và thời thượng kết hợp với áo khoác dài da chồn, trên đầu đội một chiếc mũ nồi* màu nâu nhạt xuất hiện trước mặt mọi người đầy khí phách, hơi thở bá vương toát ra trên người và gương mặt anh tuấn đẹp trai đến mức tựa như yêu nghiệt khiến mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, không gặp một thời gian, dường như Chủ tịch càng thêm cuốn hút, càng làm người ta mất hồn. (*) Mũ nồi: bắt đầu được sản xuất hàng loạt ở Pháp và Tây Ban Nha từ khoảng thế kỷ XIX, là một loại mũ tròn, mềm, đỉnh mũ dẹt. Mũ thường được làm bằng2len, nỉ hay một số chất liệu khác. Trái tim của Thiên Nhã không kìm được đập nhanh hơn, cô cúi đầu, khoảnh khắc anh đi lướt qua, cô đưa mắt sang góc nghiêng hoàn mỹ như tạc của anh. Anh bước thẳng, không hề nhìn đi nơi khác. Đôi mắt điềm tĩnh sâu thẳm hoàn toàn không để tâm đến Thiên Nhã. Mảnh đất trong lòng không kìm được mặc sức nở ra những đóa hoa non kia, giờ đã khô héo, khô héo một cách triệt để.
Mày còn đang mong chờ gì nữa? La Thiên Nhã, đây không phải là điều mà mày hi vọng sao? Ngoại trừ quan hệ cấp trên và cấp dưới, hãy để mày và anh trở về làm hai đường thẳng không giao nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]