Nếu Chủ tịch Lạc khăng khăng làm theo ý mình, ảnh hưởng của chuyện này cũng sẽ ngày càng nghiêm trọng, cần gì phải làm những chuyện được một mất mười này chứ? Làm như thể sẽ chỉ khiến cho danh tiếng của Tập đoàn Lạc Thần bị tổn hại, con đường kiếm tiền của Tập đoàn Lạc Thần rất nhiều, vì sao cứ nắm chặt khu Vân Thành này không buông?” Lợi nhuận của phố thương mại dĩ nhiên lớn, nhưng ảnh hiểu tiêu2cực mà chuyện này mang đến cho Tập đoàn Lạc Thần, nhất định cũng sẽ không ít, các hàng xóm của cô đã lan truyền tin tức Tập đoàn Lạc Thần muốn ép buộc di dời một cách bất lương đầy trên mạng và dân mạng khắp nơi cũng lên tiếng mắng chửi. Hành động ép buộc di dời còn chưa được thực hiện thì quần chúng đã phản ứng kịch liệt như vậy, nghĩ thôi cũng biết mức độ quan tâm của chuyện này8lớn đến nhường nào. “À? Nghe ra thì, cô vẫn rất quan tâm đến Tập đoàn Lạc Thần.” Lạc Thần Hi cong khóe môi, nở một nụ cười sâu xa. Thiên Nhã nắm nắm đấm nhỏ nhắn, nói: “Tôi hi vọng Chủ tịch suy xét cẩn thận.” “Được, thế thì tôi suy xét cẩn thận vậy.” Lạc Thần Hi khẽ gõ ngón trỏ lên trán, dường như đang suy xét thật. Nụ cười của anh trở nên tà mị, nói: “Có lẽ tôi sẽ nương9tay, chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời.” “Anh muốn tôi làm gì?” Thiên Nhã nhìn nụ cười âm u lạnh lẽo của anh, linh cảm không lành kia lại ập đến, khiến lông tơ của cô dựng đứng. “Tôi muốn cô... làm chuyện mà cô ao ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128936/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.