*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gió biển thổi tóc cô tán loạn, anh ngơ ngẩn vươn tay ra, đầu ngón tay chạm vào gương mặt của cô, vuốt vài sợi tóc nhẹ bay trên mặt cô sang bên tai
Lúc nhiệt độ của đầu ngón tay lướt qua gương mặt, lòng cô chợt nóng lên
Một giọt nước mắt ẩm nóng rơi trên đầu ngón tay của anh, cô càng cúi đầu thấp hơn, rồi chợt như nhớ ra gì đó, lùi về sau vài bước
Lạc Thần Hi từ từ thu tay lại, nhìn giọt nước mắt lóng lánh thuộc về cô đang vương trên ngón tay mình, sau đó lại ngẩng đầu nhìn cô
“Nước mắt này là vì ai mà rơi?” Anh nhếch môi cười châm biếm, tao nhã giơ ngón tay ra, nhìn cô và2hỏi
Thiên Nhã lau nước mắt còn sót lại nơi khóe mắt, hít vào: “Vì bản thân tôi.” “Vậy em đến nơi này làm gì?” Anh khẽ nhướng đôi mày anh tuấn, liếc nhìn cô
Một đợt khí lạnh lại ập đến, Thiến Nhã ôm cánh tay, nhưng vẫn cảm thấy lạnh thấu xương: “Hóng gió.” Cô và bình thản
Đôi mắt lộ vẻ châm biếm của anh chuyển sang sâu thẳm lạnh lẽo: “Em còn muốn tiếp tục lừa mình?” Thiên Nhã cắn môi: “Tôi không hiểu anh đang nói gì.” Anh nở nụ cười lạnh, chỉ vào ngực trái của mình: “Không hiểu, em có thể hỏi nó.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128897/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.