*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn cánh cửa bị Lạc Lăng đóng lại một cách dứt khoát, Hạ Vân Cẩm khoanh tay hừ lạnh một tiếng: “Thằng nhóc thổi tha, không biết lớn nhỏ.” Lạc Lăng, tạo trái lại muốn xem thử mày có bản lĩnh gì, trẻ con như mày thì hiểu cái rằm gì chứ, tao chỉ mong sao mày vào trong chọc giận cha mày, để anh ấy thay tao giáo huấn mày một trận.
Lạc Lăng đóng cửa phòng, nhìn thấy Lạc Thần Hi đang ngồi trước cửa sổ sát đất, cậu khẽ thở dài một tiếng, nói: “Cha ơi, lúc nên ăn cơm thì hãy ăn cơm đi nhé, nhất định đừng để đói, sức khỏe là quan trọng nhất đó2ạ.”
Cậu bé đi đến trước mặt Lạc Thần Hi, chủ động sà vào lòng anh
Lạc Thần Hi đang trầm tư gì đó, nhìn thấy con trai “dạy bảo” mình với vẻ mặt như ông cụ non, anh cong môi nở nụ cười đầy cưng chiều: “Nhóc con, quay ngược lại dạy bảo cha rồi.” Anh bế con trai ngồi lên đùi mình, nói bằng giọng hơi khàn
Lạc Lặng nhìn vào đôi mắt đầy tơ máu của anh, trong lòng vừa buồn vừa vui, vui vì cha thật sự rất quan tâm đến ma mi, buồn vì hiện tại ma mi hoàn toàn xem cha là người xấu, không những phái người truy sát mẹ, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128895/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.