*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh còn từng kể với cô khoảng thời gian vui vẻ là lúc nhỏ được sống ở đây với ông bà nội, khi đó ông Kha và bà Kha đã đến thành phố B để khởi nghiệp, tuy ông của anh là một người làm kinh doanh, nhưng lại mang phong thái tri thức không thể thấy ở một thương nhân, còn bà anh xuất thân từ gia đình tri thức văn hóa, vô cùng thương yêu cưng chiều anh.
Thời điểm đó bà Kha đi đi về về giữa hai thành phố A và B, lần nào về cũng mang thật nhiều món ngon và đồ chơi thú vị cho Kha Tử Thích.
Kha Tử2Thích có một tuổi thơ hạnh phúc, trái ngược với Lạc Thần Hi.
“Thiên Nhã, em đang nghĩ gì vậy?” Trên chiếc cầu nhỏ của sân vườn, Thiên Nhã dựa trên lan can lặng lẽ ngắm cá chép bơi lội giữa nước hồ trong vắt bên dưới
Cô cầm một ly cocktail, trầm tư đến ngẩn ra
Mạch suy nghĩ bị giọng nói của Kha Tử Thích cắt ngang, cô cười tươi: “Em đang nghĩ về tuổi thơ của anh.” Ngạc nhiên ở chỗ, cô không hiểu vì sao ngay cả nghĩ đến tuổi thơ của một người mà mình cũng liên tưởng đến Lạc Thần Hi, cô thầm lè lưỡi, tên ấy cứ như cái bóng vậy, không ngừng tác oai tác quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128884/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.