*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lạc Thần Dương dịu dàng vỗ tay cô: “Đừng sợ, quen là thấy ổn thôi.” Thiên Nhã nhìn ánh mắt dịu dàng của anh ta, ngẩn người ra, cảm giác dịu dàng này không hợp với Lạc Thần Dương, làm cô cứ thấy buồn cười, nghĩ vậy, cô bất giác bật cười, người khác nhìn qua còn tưởng hai người đang thì thầm ngọt ngào với nhau
Lạc Thần Dương nhìn nụ cười mê người của cô, biết cô đang cười cái gì, anh ta khoác tay lên vai bên kia của cô: “Đi thôi, anh của anh ở bên kia.” Nghĩ đến Lạc Thần Hi, chân Thiên Nhã bất giác mềm nhũn, cô không2biết cổ tình hay vô ý mà thả lỏng vai một chút để né tránh bàn tay đặt trên vai mình của Lạc Thần Dương.
Lạc Thần Hi bị một nhóm người vây ở giữa, anh đang nói với mọi người về vấn đề gì đó, Hạ Vân Cẩm đứng ở bên cạnh
Khi Thiên Nhã nhìn thấy anh, cô lén thở ra một hơi, đừng căng thẳng, La Thiên Nhã, cứ coi như không quen anh là ổn thôi.
Đến khi cô ngước mắt lên thì phát hiện hóa ra bị mọi người vây xung quanh còn có cả Kha Tử Thích và Karen mặt đầy ngọt ngào đang khoác tay anh
“Ồ, chào mọi người.” Lạc Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128876/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.