*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong phòng khách, La Tiểu Bảo chống cằm ngồi trước bàn ăn, mải mê suy nghĩ.
Karen lười biếng đi từ trong phòng ngủ ra, đầu tóc rối như tổ chim. Cô vươn vai đi tới phòng bếp trước, thấy trên mặt bàn có bữa sáng phong phú.
“Quỷ nhỏ, mẹ em đâu?”
La Tiểu Bảo đáp qua loa: “Mami đi ra ngoài rồi.”
“Cái gì? Mẹ em đi ra ngoài rồi? Sao em không nói cho chị biết?” Anh họ dặn cô mấy ngày nay phải quan sát Thiên Nhã, không cho cô ấy chạy loạn. Bây giờ trên giường không còn người nữa, cô phải báo cáo với anh họ thế nào đây?
“Mami Hoa Kỳ đưa mami ra ngoài giải sầu rồi.”
Karen thở phào: “Thì ra là thế. Hù chết chị rồi. Quỷ nhỏ,3sao em lại nói chuyện kiểu nửa vời thế?”
“Karen, quý mến và yêu khác nhau chỗ nào?” La Tiểu Bảo đang đi vào cõi thần tiên bỗng dưng tỉnh lại. Cậu dùng đôi mắt to tròn xinh đẹp nhìn chằm chằm Karen với nét khó hiểu, như thể muốn lấy được câu trả lời trên người cô.
Karen kinh ngạc dừng bước, mặt tối sầm lại. Quỷ nhỏ này, mới sáng sớm đã hỏi vấn đề có chiều sâu như thế, cô nên trả lời thế nào đây?
“À, quý mến và yêu rất khác nhau.” Cô trả lời bằng đáp án mơ hồ. Thật ra cô cũng không rõ quý mến và yêu khác nhau tới mức nào, cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128831/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.