*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ánh mắt Kha Tử Thích xẹt qua tia thăm dò, nhìn anh ta với ý vị sâu xa.
Lạc Thần Dương không phải người ngốc, anh ta hiểu ánh mắt Kha Tử Thích nhìn mình là có ý gì. Anh ta không vui: “Đừng nghi ngờ tôi, lần này không phải tôi.” Sau việc liên quan tới Karen, anh ta đã bị dạy dỗ một trận rồi. Dựa vào kinh nghiệm của mình, anh ta không thể làm trò đùa dai này được.
Tim Kha Tử Thích thót lại. Nếu không phải Lạc Thần Dương thì chuyện này kinh khủng hơn tưởng tượng rồi.
“Này, có tin tức gì nhớ nói cho tôi biết.” Lạc Thần Dương nhìn theo bóng Kha Tử Thích rời đi, hét lên.
Kha Tử Thích làm dấu “ok” rồi đẩy cửa đi.
Phòng bao còn lại một mình Lạc Thần Dương. Nét mặt3anh ta hiện rõ vẻ nghi ngờ, sao Thiên Nhã lại mất tích vào lúc này?
Kha Tử Thích chạy tới đúng lúc Karen đang loay hoay ở nhà.
“Tiểu Bảo đâu?” Kha Tử Thích nhìn căn nhà trống vắng, lo lắng hỏi. Trên trán anh rịn một tầng mồ hôi.
“Tiểu Bảo chạy đi nhờ một người bạn điều tra tung tích Thiên Nhã rồi.” Karen không dám chỉ thẳng nơi La Tiểu Bảo đi, vì bây giờ cậu đang cùng Lạc Lăng truy tìm tung tích Thiên Nhã.
Sự lo lắng trên mặt Kha Tử Thích càng hiện rõ hơn: “Bạn của Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128827/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.