*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thiên Nhã, em không bị thương chứ?” Kha Tử Thích nhìn được rõ hành động của Thiên Nhã, thì nhìn Lạc Thần Hi bằng ánh mắt kinh ngạc sau đó quay ra ân cần hỏi thăm Thiên Nhã.
Thiên Nhã mệt mỏi lắc đầu, mím môi.
“Người vừa rồi là cha em?” Lạc Thần Hi nghi ngờ hỏi.
Kha Tử Thích nhớ lại từng manh mối chuyện này, mối nghi ngờ càng ngày càng lớn. Thiên Nhã chưa từng đề cập tỉ mỉ chuyện mình bị bắt cóc, cũng không nói lần bắt cóc này có liên quan tới cha mình. Rốt cuộc cô đang cố gắng giấu3giếm cái gì?
Lạc Thần Hi nhanh chóng suy nghĩ. Anh luôn cảm thấy bóng lưng người được Thiên Nhã gọi là “cha” rất quen, anh đã gặp ở đâu đó rồi?
Mà sao đột nhiên cô lại đối xử lạnh nhạt với anh? Cha cô đã nói gì với cô?
Kha Tử Thích cũng nghĩ tới vấn đề này. Chẳng lẽ cha Thiên Nhã thật sự bị ông cụ Lạc và Lạc Dương Hiên khống chế? Sao Thiên Nhã lại cố tình xa cách Lạc Thần Hi? Không lẽ cha cô đã nói gì đó với cô?
Tối hôm đó, có ba người không ngủ được.
Thiên Nhã ngước mắt nhìn thẳng vào con ngươi anh. Trong mắt là sự đau đớn, khổ sở,2còn có cả chút gì đó xa cách không nói lên lời. Cô không trả lời vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128800/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.