*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần này tới lượt Karen trợn mắt há hốc mồm, người này đi theo từ lúc nào thế? Không phải vừa rồi còn giận dỗi nhau sao?
Thiên Nhã nhìn anh, ngoài cười nhưng trong không cười: “Chủ tịch, có phải anh nhầm người rồi không? Tôi không nói là đang đợi anh.” Người đàn ông này vẫn muốn tiếp tục đống vai vô lại?
Lạc Thần Hi mặt dày xem như không nghe thấy cô nói gì, ôm lấy bả vai cô, hào phóng soi mói Lạc Thần Dương: “Chậc chậc, chuyện gì đây?” Thấy anh ta và Karen thân mật như thế, Lạc Thần Hi đã đoán ra được vế sau.
Lạc Thần Dương3cười đắc ý: “Đại ca, anh có mỹ nhân để ôm, thân làm em trai anh, đương nhiên em cũng phải theo kịp chứ.” Anh ta nói xong thì ôm lấy bả vai Karen, nhìn còn thân mật hơn.
Karen cười hì hì, dáng vẻ như chú chim nhỏ nép vào lòng người ta làm Thiên Nhã choáng váng. Hai người này không phải oan gia à? Sao đột nhiên lại tốt lên thế này?
Lạc Thần Hi nhìn hai người, nhếch miệng nở nụ cười đầy ẩn ý.
“Chủ tịch, đây là chỗ của Tử Thích, mời anh ngồi ở ghế đằng kia.” Thiên Nhã vừa tránh thoát khỏi tay anh đang đặt trên vai mình, vừa lạnh giọng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128798/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.