*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiên Nhã lảo đảo suýt ngã.
“Sao lại không thấy bảo bối nhỏ? Từ lúc nào thế?” Thiên Nhã nắm lấy hai tay Tô Hoa Kỳ, khẩn trương hỏi. Không thấy Lạc Lăng đâu, ngay cả La Tiểu Bảo cũng không thấy?
“Lúc tớ tới đón thằng bé tan học hôm nay. Cô giáo nói thằng bé hứng khởi chạy tới chỗ một chiếc xe màu đen.” Tô Hoa Kỳ vừa lo lắng vừa áy náy, Thiên Nhã gửi con cho cô chăm sóc, không ngờ con nuôi trong tay mình lại vụt mất.
Thiên Nhã lấy điện thoại ra gọi cho La Tiểu Bảo, Tô Hoa Kỳ nói: “Điện thoại của bảo bối nhỏ luôn ở chế độ tắt máy,3ban đầu tớ còn tưởng thằng nhóc ngang ngạnh muốn đi chơi với bạn bè. Bởi vì cô giáo có nói rất nhiều lần thấy có một chiếc xe thương vụ tới đón, mà dường như trong chiếc xe đó cũng có một đứa bé, còn có mấy người vệ sĩ đi theo sau chiếc xe.”
Xe thương vụ? Đứa trẻ? Vệ sĩ? Tâm trạng trùng xuống, cô ngã xuống ghế sofa. Xem ra đoàn nhiều người đó là của Lạc Lăng, mà Lạc Lăng bị người ta bắt cóc, vậy La Tiểu Bảo... lẽ nào cũng bị bắt đi?
Thiên Nhã kinh hoàng, mồ hôi lạnh thi nhau túa ra. Tô Hoa Kỳ thấy sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128796/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.