Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng trên đường đi, Lạc Thần Hi đan chặt mười ngón tay vào với cô, liên tục trấn an và làm chỗ dựa cho cô nên tâm Thiên Nhã đã bình tĩnh lại.

Thật ra cô không muốn thành tiêu điểm của buổi tiệc như này. Làm thế này ngang với việc nói cho toàn thế giới biết cô là người phụ nữ của anh. Nhưng khi Thiên Nhã do dự, anh đã nói: “Anh muốn cho toàn thế giới biết em là người phụ nữ của Lạc Thần Hi, chúng ta có hai bảo bối nhỏ, chúng ta mới đúng là người một nhà.” Vì vậy, cô đồng ý. Hai bảo bối nhỏ cần một mái nhà hoàn chỉnh, không thể cứ lén lút thậm thụt mãi được, hơn nữa chuyện này sớm3muộn gì cũng không còn là bí mật. Hôm nay, nội dung các đầu đề báo khiến người ta bất ngờ, tất cả đều nói tới Tập đoàn Lạc Thần, tin tức bất lợi với Lạc Thần Hi. Đương nhiên, còn có ảnh Lạc Thần Hi bị vợ Hoàng Thừa Nghĩa đổ sơn vào người. Trong hình, anh ôm chặt cô để bảo vệ, nét mặt khẩn trương khiến cô cảm động.

Cô thầm ra quyết định. Dù thế nào cô cũng sẽ đứng ở bên cạnh anh, cùng anh vượt qua cơn sóng gió này.

Vì vậy cô tới đây, dùng thân phận người phụ nữ của anh để tham gia tiệc rượu này.

“Chỉ mới vài ngày không gặp thôi mà. Dương Tử, lẽ nào cậu cảm thấy không gặp một ngày2như cách ba năm?” Cũng là giọng nói đầy hấp dẫn nhưng Lạc Thần Hi khiến người ta thấy êm tai hơn, dường như lập tức đưa họ vào trạng thái thần bí.

Jenny Trình thầm đánh giá Thiên Nhã đang đứng bên cạnh Lạc Thần Hi, rồi lại nhìn hai người đàn ông trước mắt, trong lòng căm ghét. Dương Tử là thái tử gia của Tập đoàn SGB, thân phận tôn quý. Anh ta rất ưu tú, nhưng khi đứng cùng với Lạc Thần Hi, Lạc Thần Hi lại ưu tú hơn. Dù là tướng mạo, hay là khí chất vương giả nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, anh đều hơn Dương Tử một chút.

Trong mắt xẹt qua tia thất vọng, nhưng rất nhanh nó đã bị sự tự kiêu chiếm2mất. Cô ta ưỡn ngực, đắc ý, đôi mắt đẹp di chuyển tới Thiên Nhã bên cạnh Lạc Thần Hi.

Quả thật, người phụ nữ này xinh đẹp hơn nhiều so với trước kia. Tối nay, cô giống như một tiểu thư đài các, một cô gái nhỏ hạnh phúc vì có được người đàn ông hoàn mỹ nhất trên thế giới này.

Mà tất cả những thứ này, vốn nên thuộc về cô ta!

Dương Tử cười tươi như làn gió xuân, mang theo chút mập mờ: “Thần, cậu không nên nói thế, tôi nhớ cậu tới điên rồi.”

Lạc Thần Hi nở nụ cười mê người: “Vậy ôm một cái?” Anh dang tay ra, ra hiệu.

Các cô gái xung quanh đang si mê nhìn hai người đàn ông đẹp trai nhớ thương nhau, còn9định thân thiết ôm nhau thì vẻ mặt mỗi người như là ăn phải ruồi. Có ghen ghét, có hâm mộ, có kinh ngạc, có vui thầm, hai người đàn ông ưu tú như này nếu như có chơi gay thì cũng không tới nỗi oán hận lắm. Mình không có được, người khác cũng đừng hòng có được là công bằng nhất. Ít nhất, người mình có được không phải đồng tính, ha ha ha.

“Khụ khụ...” Thiên Nhã bị Jenny Trình đứng bên cạnh Dương Tử quan sát tới mức mất tự nhiên. Cô kinh ngạc, không ngờ Jenny Trình lại xuất hiện ở đây. Hơn nữa, cô ta còn ăn mặc tươi mát. Váy ngắn màu hồng phấn, trang điểm theo phong cách ngọt ngào, trái ngược hoàn toàn với hình4tượng gợi cảm quyến rũ trước kia của cô ta. Sau khi Trình Đạo Phu xảy ra chuyện, cô ta biệt tăm biệt tích, không ai biết cô ta đã trải qua những gì, có quan hệ như thế nào với người đàn ông trước mặt này. Có điều, hình như nó không liên quan tới cô, chỉ cần cô ta không quấn lấy Lạc Thần Hi là được.

Thiên Nhã suy nghĩ rồi uống sâm banh, nhưng lời nói điên cuồng và ám muội của hai người đàn ông bên cạnh đã khiến cô suýt chút nữa bị sặc.

Lối vào phòng tiệc nhốn nháo, mọi người thi nhau đưa mắt nhìn sang. Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, khí chất bất phàm, tướng mạo anh tuấn đi đến. Bên cạnh anh ta có một người phụ nữ, mà người này không phải ai khác, chính là Jenny Trình. Phía sau anh ta là một nhóm vệ sĩ.

Nét cười trên mặt Lạc Thần Hi nhạt hơn nhưng không dễ phát hiện. Có điều, anh lại nhanh chóng nở nụ cười xã giao.

Người đàn ông kia nắm lấy tay Jenny Trình, trước ánh mắt bao người đi tới trước mặt Lạc Thần Hi. Dáng người cao ngất, con ngươi màu xám mê người đảo quanh mang theo khí thế và quyết đoán không nói thành lời. Anh ta cười, mang lại cảm giác vừa mị hoặc vừa mập mờ: “Thần, đã lâu không gặp.” Anh ta vươn tay, muốn nắm lấy tay anh. Giọng nói anh ta hấp dẫn, khàn khàn, hết sức gợi cảm.

Con ngươi sâu thẳm lướt qua một tia u ám. Lạc Thần Hi hơi nhếch miệng, ưu nhã vươn tay ra. Nụ cười của anh đẹp tới mức làm chúng sinh điên đảo, khiến người ta thất hồn lạc phách, mất tự nhiên hơn hẳn người đàn ông kia.

Hai người đàn ông này đứng chung một chỗ đã trở thành tiêu điểm để mọi người nhìn tới, chói mắt tới mức làm cho người khác không mở mắt ra được.

Lạc Thần Hi nở nụ cười mê người: “Vậy ôm một cái?” Anh dang tay ra, ra hiệu.

Các cô gái xung quanh đang si mê nhìn hai người đàn ông đẹp trai nhớ thương nhau, còn định thân thiết ôm nhau thì vẻ mặt mỗi người như là ăn phải ruồi. Có ghen ghét, có hâm mộ, có kinh ngạc, có vui thầm, hai người đàn ông ưu tú như này nếu như có chơi gay thì cũng không tới nỗi oán hận lắm. Mình không có được, người khác cũng đừng hòng có được là công bằng nhất. Ít nhất, người mình có được không phải đồng tính, ha ha ha.

“Khụ khụ...” Thiên Nhã bị Jenny Trình đứng bên cạnh Dương Tử quan sát tới mức mất tự nhiên. Cô kinh ngạc, không ngờ Jenny Trình lại xuất hiện ở đây. Hơn nữa, cô ta còn ăn mặc tươi mát. Váy ngắn màu hồng phấn, trang điểm theo phong cách ngọt ngào, trái ngược hoàn toàn với hình tượng gợi cảm quyến rũ trước kia của cô ta. Sau khi Trình Đạo Phu xảy ra chuyện, cô ta biệt tăm biệt tích, không ai biết cô ta đã trải qua những gì, có quan hệ như thế nào với người đàn ông trước mặt này. Có điều, hình như nó không liên quan tới cô, chỉ cần cô ta không quấn lấy Lạc Thần Hi là được.

Thiên Nhã suy nghĩ rồi uống sâm banh, nhưng lời nói điên cuồng và ám muội của hai người đàn ông bên cạnh đã khiến cô suýt chút nữa bị sặc.

Động tác ôm của hai người đàn ông dừng lại vì tiếng ho khan. Lạc Thần Hi rất thưởng thức việc này, cải tà quy chính mà ôm lấy Thiên Nhã, nói lời xin lỗi: “Xin lỗi, hình như vợ tôi có thành kiến, tôi không thể ôm cậu được.”

Câu này vừa nói ra đã làm ánh mắt mọi người dừng trên người Thiên Nhã, bao gồm cả Dương Tử. Thiếu chút nữa Jenny Trình không thể kiềm chế được ánh mắt đố kỵ.

“À, đây là chị dâu sao?” Con ngươi Dương Tử sáng lên, đánh giá Thiên Nhã. Ánh mắt anh ta lóe lên chút kinh diễm, nhưng cũng lịch sự ở mức vừa phải.

“Chào anh, tôi tên Thiên Nhã.” Thiên Nhã không nghĩ ra, Lạc Thần Hi có người bạn như này từ bao giờ thế? Nhìn thái độ và cử chỉ của hai người, hình như là biết nhau từ lâu rồi, bằng không Lạc Thần Hi sẽ không cười như này.

Dương Tử lịch sự cúi người: “Chào chị, chị dâu. Tôi tên là Dương Tử, là bạn của Thần, cũng là bạn hợp tác gần đây.”

Thiên Nhã nở nụ cười xinh đẹp. Thì ra, anh ta chính là Chủ tịch Tập đoàn SGB. Lạc Thần Hi từng nói, anh và Chủ tịch SGB là chỗ quen biết cũ, vì vậy anh mới dễ dàng có được đối phương chống lưng, hợp tác thành công.

Mà trên người Dương Tử, hình như có câu chuyện xưa khá phức tạp.

Dương Tử nói xong thì ôm chầm lấy Jenny Trình, cười nói: “Vị này chắc tôi không cần phải giới thiệu nữa. Thần, cô ấy là bạn gái tôi.”

Jenny Trình nở nụ cười trong veo, giống chú chim nhỏ nép vào lòng người hơn cả Thiên Nhã: “Bọn em là chỗ quen biết mà, đương nhiên không cần giới thiệu.”

Nụ cười trên mặt Lạc Thần Hi không thay đổi, chẳng có chút nào là không tự nhiên: “Đương nhiên, con gái của Chủ tịch Trình...” Đồng thời, câu nói này mang lại cảm giác hèn mọn chỉ Jenny Trình mới cảm nhận được.

Sắc mặt Jenny Trình hơi thay đổi, nhưng rất nhanh lại khôi phục nụ cười ngọt ngào, chỉ cười không nói.

Tiệc rượu tiến hành như bình thường. Lạc Thần Hi và Dương Tử cười nói với đám ông chủ lớn của các công ty khác, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng bởi mấy tin xấu. Có Tập đoàn SGB, một tập đoàn có thực lực hùng hậu ở nước ngoài chống đỡ, những người luôn ngóng trông doanh nghiệp hàng đầu như được uống liều thuốc an thần. Dù ít dù nhiều thì bọn họ cũng có qua lại với Lạc Thần Hi trên phương diện làm ăn, thậm chí khi làm ăn còn ỷ lại vào sự chiếu cố của Tập đoàn Lạc Thần. Tối nay, nhìn biểu hiện của Lạc Thần Hi và việc hợp tác với Tập đoàn SGB, có thể thấy Tập đoàn Lạc Thần dưới sự chỉ đạo của Lạc Thần Hi, căn bản không đặt sóng gió này vào trong mắt. Mấy người xem, người ta còn đang kéo người phụ nữ của mình hưởng thụ tình yêu đẹp đẽ kìa, đâu có giống một người “mang tội giết người”?

Trong lòng ai ở đây cũng có tính toán của bản thân, tâm trạng lo lắng lúc đầu dần buông lỏng, bầu không khí về sau của tiệc rượu đã hòa hợp hơn.

Qua một nửa thời gian tiệc rượu, Lạc Thần Hi đã giao lưu được khá nhiều, Dương Tử vẫn còn đang trao đổi với đám tinh anh trong giới. Lạc Thần Hi dịu dàng nói với Thiên Nhã: “Anh có chút việc phải sang bên cạnh, em tới phòng nghỉ nghỉ ngơi nhé?”

Thiên Nhã biết chỗ bên cạnh anh nói là họp báo của Tập đoàn Kha thị và Tập đoàn MG. Cô cắn răng, lắc đầu: “Em đi cùng anh được không?”

Ánh mắt Lạc Thần Hi lộ ra vẻ kinh ngạc vui sướng, đồng thời có chút do dự: “Em muốn đi qua thật à?”

Lòng Thiên Nhã khổ sở. Ngày hôm nay cô đã biết, hóa ra chuyện này là do một tay Kha Tử Thích bày kế, mục đích là phá hủy Tập đoàn Lạc Thần, hãm hại Lạc Thần Hi với cái danh bất nhân bất nghĩa. Cô bị đả kích lớn nhưng không nguyện ý tin tưởng. Tới tận bây giờ cô vẫn không tin Kha Tử Thích là người như thế.

Cho nên cô phải tìm chứng cứ: “Ừm, em đi qua đó chúc mừng Tử Thích.”

Thấy ánh mắt đau khổ của cô, tim Lạc Thần Hi như bị kim đâm, rất khó chịu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.