*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thiên Nhã.” Mắt thấy Thiên Nhã sắp rời đi với Lạc Thần Hi, Kha Tử Thích nâng cao giọng gọi, nghe rõ được sự đau buồn.
Giờ phút này, trông thấy ánh mắt đau thương buồn khổ của Kha Tử Thích, Thiên Nhã dừng bước, nói với Lạc Thần Hi: “Để em nói chuyện3với anh ấy một lúc.” Cô nhìn Lạc Thần Hi bằng một ánh mắt an tâm để anh khỏi lo lắng.
Lạc Thần Hi miễn cưỡng gật đầu, buông tay cô ra rồi nhìn Kha Tử Thích cảnh cáo. Sau đó, anh đi thẳng vào.
Trên sân thượng khách sạn Thì Chung.
Gió mát thổi qua, cảnh đêm của thành phố phồn hoa thật rực rỡ. Kha Tử Thích cởi áo khoác ngoài ra, muốn choàng cho Thiên Nhã chỉ mặc mỗi một bộ lễ phục lộ vai.
Thiên Nhã lui ra sau vài bước, cố tình muốn tránh khỏi tay anh. Tay Kha Tử Thích dừng ở giữa không trung. Lúc sau, anh bỏ tay xuống, khoé miệng nở nụ cười tự giễu.
Nhiều năm qua, cô2chỉ có chút tin tưởng anh thế thôi sao? Anh rất đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128770/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.