*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khoảnh khắc đó, cô mấp máy mối: “Tôi hiểu. Yêu một người mà không thể có được người đó rất khó chịu...”
“Cô hiểu? Cô đã từng yêu một người chưa? Cô đã từng yêu ai hơn mười năm nhưng dù làm thế nào cũng không thể chiếm được anh ấy chưa? Cô có không?”
Thiên Nhã nhìn cô ta, đột nhiên không thể thốt thành lời. Phụ nữ với nhau tội gì phải gây khó dễ cho nhau? Thế nên, hôm nay cô vẫn tới đây thăm Hạ Vân Cẩm. Không quản là xuất phát từ thương cảm hay là căm hận.
“Đúng là tôi chưa từng trải qua cảm giác đau đớn như thế nhưng tôi biết, yêu là không3thể miễn cưỡng.”
Hạ Vân Cẩm cười, nhưng trông nó còn khó coi hơn khóc: “La Thiên Nhã, rốt cuộc tôi thua kém cô ở điểm nào? Vì sao Thần chỉ thích cô mà không thích tôi? Tôi biết anh ấy hơn mười năm, có anh ấy hơn mười năm, làm vợ anh ấy lâu như thế nhưng không sánh bằng nửa năm ở bên cạnh cô. Rốt cuộc là vì sao? Mà sao cô lại mang thai con của anh ấy. Dù thế nào thì cô cũng nên cho tôi một công đạo chứ?”
“Chuyện tôi mang thai con anh ấy là chuyện ngoài ý muốn.” Tuy cô không cần phải khai báo với Hạ Vân Cẩm nhưng đây là sự thật.
Hạ Vân Cẩm hừ lạnh: “Ngoài ý muốn? Hay là2trăm phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128753/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.