*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giọng nói đánh thức người làm trong nhà tỉnh, náo loạn cả lên.
“Cậu chủ, ông chủ đang nghỉ ngơi. Có chuyện gì để mai hẵng nói, được không?” Trong đám người làm, thím Hoàng là người già nhất. Nhiều năm qua bà luôn chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của cụ Lạc. Bà khoác thêm áo khoác ngoài, đi từ trong phòng mình ra, bình tĩnh khuyên nhủ.
Lạc Thần Hi liếc nhìn bà, không thèm để lời bà vào tai.
Cụ Lạc châm điếu xì gà: “Tên nhóc này, sự kiên nhẫn của cháu không có tác dụng với ông. Ông chỉ nói một lần thôi, người phụ nữ3của cháu ở đâu, ông không biết, cũng không liên quan gì tới ông.”
Lạc Thần Hi hừ lạnh: “Cháu có thể tin được lời ông sao?”
“Không tin? Thế thì ông không còn cách nào khác. Người bất tài như cháu, ông không thể bồi dưỡng được.” Ông nhăn mày, lộ ra sát khí.
Lạc Thần Hi lạnh lùng quan sát cụ, hoàn toàn không tin lời cụ nói: “Cứ chờ đấy! Cháu nhất định sẽ tìm được Thiên Nhã về. Ông nội, ông nhất định sẽ hối hận vì chuyện ngày hôm nay.” Anh nghiến răng nghiến lợi, xoay người rời đi.
“Cô ta là người muốn đi, cháu tội gì phải thế? Nếu cô ta không muốn đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128728/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.