*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Được rồi, tôi giúp cô.” Hạ Nhất Y nói, trong lòng có tính toán khác.
“Đây mới là cái che đậy tốt nhất của tôi.” Hạ Vân Cẩm đắc ý nhìn vết thương trên chân mình, còn cả vết sẹo ở cổ tay nữa. Để có thể cướp lại trái tim của Thần, mấy thứ này chẳng thấm vào đâu. Cô nhất định sẽ đoạt lại được tất cả mọi thứ từ trong tay La Thiên Nhã. Chắc chắn là thế!
***
Kha Tử Thích nắm chặt tay, đứng lên khỏi ghế sofa, không thèm để ý tới Lạc Thần Hi nữa mà tìm loạn lên trong phòng khách.
“Thiên Nhã! Thiên Nhã!”
Chú3Lý và những người làm khác tiến lên ngăn anh: “Ngài Kha, cậu không thể làm như thế. Nơi này là nhà họ Lạc.”
“Kệ anh ta đi!” Lạc Thần Hi khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nói.
“Nhưng cậu ấy còn tiếp tục như thế sẽ đánh thức hai cậu chủ nhỏ.” Chú Lý lo lắng nói.
Lạc Thần Hi liếc mắt nhìn anh, nói: “Cái này càng kỳ lạ hơn. Khuya như này lại tới tìm người phụ nữ của tôi? Kha Tử Thích, anh chán sống hay là thấy Lạc Thần Hi tôi dễ bắt nạt?”
Kha Tử Thích chăm chú nhìn anh, không quan tâm tới câu anh vừa nói: “Tôi hỏi anh, Thiên Nhã đâu? Cô ấy ở đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128720/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.