*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vậy tình yêu của cô ta thì sao? Lẽ nào Chủ tịch không cảm nhận được ư?
Lạc Thần Dương kịp nhấn mở trước khi cửa thang máy đóng hẳn lại. Anh ta nở nụ cười, đi vào.
“Chủ tịch Kha, anh vẫn không kiềm chế được.” Hai người đứng sóng vai trong thang máy.
Kha Tử Thích nhẹ nhàng rút tay ra khỏi cái nắm của Karen, nói: “Anh không sao.” Sau đó, anh không thèm quay đầu lại mà đi thẳng.
Tay cứ dừng ở giữa không trung, Karen vừa đau lòng vừa mất mát, mấp máy môi, đuổi theo: “Anh họ! Đừng đi nhanh3như thế mà, chờ em với.”
Nhìn chuyện vừa mới xảy ra giữa hai người họ, mắt Lạc Thần Dương thoáng qua cảm xúc không tên. Sự cố chấp của Karen rất giống cô ấy. Nhưng thế thì sao? Người Kha Tử Thích yêu chỉ có La Thiên Nhã, có lẽ sẽ không thay đổi.
Anh ta đập một cái lên cửa thang máy, khẽ cười. Kha Tử Thích, nếu anh đi theo con đường này có phải tôi nên vui vẻ theo dõi hai kẻ mạnh đối đầu rồi ngồi giữa làm ngư ông đắc lợi không?
Nhớ tới Thiên Nhã, anh ta cười khổ. Anh ta chỉ nghĩ được tới mỗi ông nội. Chỉ có ông nội mới đủ năng lực làm Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128714/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.