*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Sao nào? Em thất vọng khi nhìn thấy anh?” Giọng điệu tràn ngập ghen tuông làm bầu không khí giữa hai người trở nên căng thẳng.
Không chỉ vậy, câu nói còn mang theo hàm ý châm chọc làm cho cả vườn hoa rơi vào sự lạnh lẽo.
Vừa nói xong, Lạc Thần Hi đã hối hận ngay tức khắc.
Anh đâu có muốn nói như vậy.
Vốn anh tới đây chỉ vì một mục đích rất đơn giản, thuyết phục cô, để cô trở về cùng anh.
Nhưng tiếc là anh không thể hiện ra ngoài được mà cứ chăm chú quan sát cô, đợi lời giải thích của cô.
Không phải đầu.
Thần, không phải thế đâu.
Cô đứng lên, cầm theo túi thức ăn cho cá trong tay, thờ ơ nói: “Sao anh lại tới đây?”3Áp chế xuống toàn bộ cảm xúc trong lòng, cô giả vờ bình tĩnh, giọng nói lạnh nhạt tới mức ngay cả bản thân cô cũng bị dọa.
Cô thầm cười trong lòng.
La Thiên Nhã, không ngờ có một ngày mày cũng khẩu thị tâm phi.
Rõ ràng là vừa thấy anh, tảng đá đè nặng trong lòng đã nhẹ hơn không ít nhưng cũng sợ vì vậy mà bản thân không kìm được, nhào tới ôm chặt lấy anh, nói với anh rằng cô rất nhớ anh.
Thật sự rất nhớ anh.
Người em ngóng trông là anh, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128649/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.