*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sắc mặt anh nặng nề, toàn thân tỏa ra hơi thở làm người khác sợ hãi.
Thẳng tay nhét cô vào xe, nhân lúc cô bị đau tới nhe răng trợn mắt, không kịp phản ứng, anh khóa luôn cửa xe lại.
Anh nhấn chân ga, xe vọt ra ngoài.
“Dừng xe! Anh muốn đưa tôi đi đâu?” La Thiên Nhã điên cuồng hét lớn.
Lạc Thần Hi coi như không nghe thấy, tăng tốc.
La Thiên Nhã cắn răng tháo giày cao gót ra, nhắm ngay cửa sổ xe: “Anh không3dừng đúng không? Được, tôi sẽ đập vỡ cửa kính xe rồi nhảy ra ngoài.” “Nếu em đập vỡ được thì đập đi.” Lạc Thần Hi cười lạnh lùng.
La Thiên Nhã cắn răng, ra sức dùng giày cao gót đập vào cửa kính.
Đáng tiếc, dù đã dùng hết sức bình sinh nhưng cửa sổ vẫn vững như vàng, kiên cố tới mức đập thể nào cũng không nứt.
Cô vứt cả giày cao gót đi, chỉ biết bám lấy tay nắm cửa.
“Anh điên rồi.” La Thiên Nhã chưa hoàn hồn lại, mắng to.
“Đúng thế, anh điên rồi! Bị em ép tới mức điên rồi!” Lạc Thần Hi mím môi tiếp tục vượt xe, lần này là vượt qua xe vận tải có kích thước rất lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128625/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.