Mấy câu mỉa mai giễu cợt ấy đã làm Đồ Hoa Kỳ tức giận.
Cô siết chặt tay, định mở miệng nói thì Hàn Vũ Triết cầm tay kì3m lại.
Anh ra hiệu bằng ánh mắt cho cô, ý bảo không nên tức giận.
“Không ngờ Phó tổng giám đốc Hàn lại có qua2n hệ tốt với Chủ tịch Kha, mọi người cứ nói chuyện từ từ, tôi và Karen đi trước.” Lạc Thần Dương và Karen xoay người rời khỏi5, tới một góc khác của nhà hàng, ngồi xuống.
Sắc mặt bốn người khác nhau.
Đồ Hoa Kỳ đập tan sự im lặng, thấp 4giọng mắng: “Sao có thể như thể được? Tới đây ăn bữa cơm thôi cũng bị phá hỏng tâm trạng.” La Thiên Nhã cười trừ, nói: “Đừng 0tức giận, chúng ta tiếp tục thôi.” Karen ngồi ở bàn bên kia trông sang thấy Kha Tử Thích đang tỉ mỉ cắt thịt bò cho La Thiên Nhã, cắt xong thì đặt lại trước mặt cô ấy rồi cười nói cái gì đó.
Tay đang cầm dao nĩa của Karen không tự chủ được mà nắm chặt hơn.
“Đừng nhìn nữa.
Cô nhìn cô đi, cẩn thận không lại tự làm tổn thương tay mình.
Đau lòng cũng được nhưng đừng để da thịt cũng đau.” Lạc Thần Dương rất không biết sống chết mà mỉa mai.
Karen khôi phục tinh thần, thấy Lạc Thần Dương cười tươi rạng rỡ, cô dùng luôn cái dĩa đã xiên sẵn thịt bò chỉ về hướng anh ta: “Anh đắc ý cái gì hả? Mĩa mai tôi là thú vui của anh à?” Nhìn miếng thịt bò trước mặt, Lạc Thần Dương vươn tay ra túm lấy cổ tay cổ,
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]