*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Lạc Thần Hi thả máy sấy tóc trong tay xuống, cúi người, giống như là giây tiếp theo sẽ hôn cô vậy. 
Lúc này đ3ây, trong mắt, trong tim, trong đầu cô chỉ có anh. 
La Thiên Nhã mở mắt2, đập ngay vào mắt là ánh mắt nhạo báng của anh. 
“Đừng đắc ý, chẳng qua là vì4 khuôn mặt anh quá đẹp nên làm cho bất cứ cô gái nào nhìn thấy cũng ngây ngẩn thôi.” “Vậy là em thừa nhận mình có ý với anh rồi?” La Thiên N0hã nghẹn lời, vòng đi vòng lại cũng chẳng thể thoát ra được, cô buông luôn. 
“Quên đi, không tranh cãi với anh nữa.” Nói xong, cố định đứng lên. 
“Đừng nhúc nhích, để anh sấy tóc cho em.” Lạc Thần Hi mở máy sấy ra lần nữa, tiếp tục nhẹ nhàng xoa mái tóc cô, dùng máy sấy thổi tung nó. 
Làn gió ấm áp cộng thêm động tác êm ái. 
La Thiên Nhã nhìn ra bên ngoài cửa sổ trời tối rồi. 
Thời gian luôn chảy qua kẽ tay. 
Không biết sao cô lại vì trời tối mà uể oải, mất mát, đau khổ. 
“Tôi phải về rồi.” Cô để mặc anh sấy tóc, thì thào. 
“Đừng đi.” Giọng nói của anh vang lên lẫn với tiếng “ù ù” của máy sấy tóc, truyền vào tai cô như có như không. 
“Phải đi.” Tiếng cô cứ như tiếng muỗi kêu. 
Tựa như không muốn anh nghe thấy lại cũng như là không muốn nói cho bản thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128576/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.