Sau khi Dung Thiếu Thành rời khỏi, trong vườn hoa lại trở lại trạng thái yên tĩnh, ngoại trừ thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng chim nhạn từ phương Nam quay về, tiếng gió thổi nhẹ, cực kỳ thoải mái. Cố Dĩnh Nhi cầm cốc trà bằng tay phải, nước trà xanh nhạt lắc lư nhẹ trong cốc, tạo nên ánh sáng xanh nhạt.
Trong khoảng thời gian cô nằm viện, trong công ty thật sự có rất nhiều việc chưa kịp giải quyết, hiện tại đã chồng chất rất nhiều không thể trì hoãn được nữa. Bởi vì cô luôn khuyên bảo, nên ba mẹ cô đã đi làm từ buổi sáng. Hơn nữa, bạn cũ của ông nội trong nhà có đám cưới, mời ông nội tham gia. Ông bà nội vốn không yên tâm về cô, nhưng mà, ông nội suy xét đến tay nghề nấu nướng của bà nội, sợ rằng nếu bà ở nhà một ngày, dạ dày của cháu gái sẽ gặp nhiều nguy hiểm. Sau một hồi suy tính, ông quyết đoán kéo bà đi với mình.
Kết quả là, trong căn nhà to như vậy ngoài cô chú quản gia, Cố Dĩnh Nhi, thì chỉ có Dung Thiếu Thành - vị khách không mời mà đến.
Buổi trưa đầu xuân, ánh mặt trời ấm áp vui vẻ, Cố Dĩnh Nhi đang chán muốn chết được, ngồi trên xe lăn tay cầm cốc trà xanh, mùi hương trà tỏa ra bốn hướng, ánh mặt trời chiếu đến khắp người đều ấm áp.
"Ồ, ai đây ta? Thì ra người mù cũng biết thưởng trà!" Giọng nữ bén nhọn từ phía sau truyền đến, tâm tình tốt của Cố Dĩnh Nhi lập tức biến mất.
Người phụ nữ này sao lại tới đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-dang-gia-tren-troi/171646/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.