Trans: Trà Hoa Nữ
Beta: Chang
"Mẹ, trời lạnh lắm, mau vào nhà thôi." Mẹ Cố nhìn Cố Dĩnh Nhi, vừa mới xuất viện nên thân thể còn yếu, hiện tại trời còn lạnh, bà lo lắng cho cô không chịu nổi.
"Uhm, chúng ta mau vào nhà đi thôi." Bà nội Cố che chở Cố Dĩnh Nhi như bảo bối, dẫn cô đi từng bước, từng bước, đến trước bậc cửa còn cúi xuống, duỗi tay nhấc chân Cố Dĩnh Nhi vì sợ cô xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
"Bà ơi, cháu không sao, không cần quá lo lắng như vậy." Đối với sự cẩn thận của bà nội, Cố DĨnh Nhi thật sự xấu hổ.
Đều hơn hai mươi mấy tuổi rồi còn để bà nội làm vậy, thật là khó nhìn.
"Vậy thì con mau chóng khỏe lại đi." Bà nội Cố nhấc chân Dĩnh Nhi đặt vững vàng trên mặt đất, rồi đứng thẳng dậy, chỉ nhẹ vào trán đứa cháu mà bà thương nhất "Về sau không được ham chơi như vậy nữa, quanh năm suốt tháng đều ở ngoài, ăn Tết cũng không chịu trở về. Lần này là không cẩn thận nên mắt nhiễm bệnh, lần sau thì sẽ xảy ra chuyện gì nữa."
Trước đó, mẹ Cố đã nói với bà nội Cố rằng, mắt của Dĩnh Nhi bị bệnh, cần phải chăm sóc khoảng một năm, vì vậy bà không biết rằng đôi mắt của Dĩnh Nhi thực sự không còn hy vọng điều trị, chỉ cho là cháu gái nghịch ngợm mạo hiểm chạy vào nơi núi sâu rừng già, kết quả là gặp chuyện chẳng lành.
Cố Dĩnh Nhi cười, liên tục đồng ý.
Chính mắt mình mà cô không biết sao? Dù rằng mẹ cô liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-dang-gia-tren-troi/171644/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.