Vương Tuấn âm thầm chuyển sang khu vực ngồi chờ của phái đẹp, chăm chú quan sát cô vợ nhỏ, còn những người phụ nữ xung quanh thì chăm chú quan sát hắn.
Đưa người khách nữ có bề ngoài thanh lịch, khả ái ngồi vào ghế, cô mỉm cười thân thiện: "Chị cần gì hôm nay?"
Nữ nhân quét mắt một vòng, âm thầm đánh giá Hạ Lam, rồi nhàn nhạt đáp lại: "Cắt tóc!"
"Chị giữ kiểu này hay muốn đổi?" - Cô vẫn niềm nở với nụ cười trên môi.
"Cô sẽ cắt cho tôi?"
"Phải."
Người khách nữ nâng cao chân vắt chéo lên nhau, khoanh hai tay trước ngực, bày ra bộ dáng không hài lòng: "Tôi không tin tưởng những tay ngang mới vào làm, tôi trả tiền cho người chuyên nghiệp cắt tóc chứ không phải để cô thực tập lên tôi."
Hạ Lam hé môi nhưng chưa kịp nói gì đã có thanh âm trầm thấp vang lên: "Cô nói gì?"
Người khách nữ kiêu căng nâng mắt, ngẩng đầu nhìn đến gương mặt tuấn mỹ lạnh tanh, rồi liếc nhanh xuống phần da thịt của hai cánh tay săn chắc nam tính lộ ra ngoài, tim căng thẳng đập mạnh: "Tôi...nói gì thì liên quan gì đến anh!?" - Trong lòng sợ hãi nhưng miệng vẫn còn cứng rắn.
"Tôi hỏi cô vừa nói cái gì?" - Vương Tuấn gằn giọng thêm một lần.
Hạ Lam vội vàng kéo người đàn ông lùi ra vài bước: "Anh ra xe chờ đi, tình huống này em đã gặp qua không ít lần rồi, em không sao đâu."
"Không ai được ức hϊếp vợ của anh."
Nhìn thấy tình hình căng thẳng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595053/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.