Với lấy túi xách trên giường, chỉnh sửa quần áo cho ngay ngắn, Hạ Lam bước đến đứng trước người đàn ông ngồi ở sofa, mặt mày chầm dầm, khó chịu nhìn cô từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên.
"Em đi đây, chồng ở nhà ngoan nha, chiều em về." - Cô cười dịu dàng, đưa hai ngón tay xoa xoa mi tâm anh tuấn đang nhíu chặt.
"Anh đưa em đi." - Ngữ âm của Vương Tuấn trầm thấp, thể hiện rõ tâm tình không vui.
"Anh còn phải làm việc mà, lát nữa còn phải họp. Chiều anh đến đón em là được rồi." - Cô nhẹ giọng dỗ dành.
"Anh dời lại mai rồi."
Thầm thở dài trong lòng, cô thật sự hết cách với người chồng này: "Được rồi đi thôi."
Vài tuần vừa qua, cô đã hết lời cầu xin, năn nỉ và dụ dỗ muốn rụng lưỡi hắn mới miễn cưỡng chấp nhận cho cô đi làm lại, nhưng chỉ cho cô làm nửa ngày, còn không ngừng lảm nhảm câu nói cửa miệng của hắn không được bỏ anh!. Thôi, dù sao nửa ngày cũng tốt hơn nhiều so với ngồi rung đùi ở nhà, khiến cho cô có cảm giác mình sắp trở thành chậu hoa khô rồi.
Tháo dây an toàn, Hạ Lam chủ động chồm người sang hôn lên má Vương Tuấn: "Lái xe cẩn thận! Nhớ nhắn tin cho em biết là anh về nhà an toàn. Bye ông xã!"
Để lại một nụ cười ngọt ngào, cô mở cửa bước xuống, đi nhanh đến trước một salon nổi tiếng, kéo ra tấm cửa kính dày rồi phấn khởi đi vào bên trong. Không gian salon rất lớn được chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595051/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.