Hạ Lam bị Vương Tuấn càn quét đến mất luôn kiểm soát, siết chặt bàn tay thành nắm đấm, đập nhẹ vài cái lên ván gỗ, đôi mắt đẹp lấp đầy du͙© vọиɠ. Hắn bức cô điên lên rồi!
Cô cong lưng hét lên một tiếng rồi vô lực gục đầu vào cửa, thở hồng hộc, bên trong cô kịch liệt co bóp như muốn nghiền nát cái vật thô to vẫn đang khi dễ cô.
Vương Tuấn đột ngột nắm chặt hông Hạ Lam, gầm lên một tiếng, côn ŧᏂịŧ cực đại giật giật phun trào đầy rẫy bên trong cô.
Họ cứ như vậy giữ nguyên tư thế, thở hắt ra vài hơi rồi im lặng hưởng thụ những khoái lạc còn lưu đọng sau cơn mây mưa sóng gió.
Đến khi cậu bé bên trong mệt mỏi thu lại rồi theo dịch đυ.c trôi tuột ra ngoài, Vương Tuấn mới thỏa mãn kéo quần lên, xoay Hạ Lam lại, kéo cô vào lòng, sủng nịnh liếʍ láp đôi môi đỏ mọng.
Cảm giác có gì đó không đúng, cô đẩy tên to xác ra, quét mắt từ đầu đến chân hắn, ngoại trừ khóa quần mở tung ra thì không có gì thay đổi, cô bất bình cong môi.
"Anh lột sạch em mà anh vẫn còn nguyên vẹn vậy sao?"
Vương Tuấn nở nụ cười vô tội.
"Do anh không chờ được, nhưng nếu em muốn, bây giờ anh vẫn có thể cởi."
Câu nói chấm dứt, hắn thô lỗ giật tung hàng nút áo, đá đôi giày da sang một bên, rất điệu nghệ biểu diễn một màn thoát y.
Hạ Lam không những không tán thưởng, lại còn dửng dưng bước ngang qua thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595046/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.