...
Suốt một tháng dài được Hạ Lam cưng chiều hết mực, cả tinh thần và thể xác nên chứng mất ngủ Vương Tuấn đã giảm xuống đáng kể, cả ác mộng cũng rất ít, nhờ vậy hắn trở nên vui tươi, cười nói nhiều hơn, da dẻ hồng nhuận bóng loáng khiến cấp độ soái ca tăng thêm vài bậc.
Hạ Lam kéo Vương Tuấn ngồi vào bàn làm việc quen thuộc, ôm lấy đôi vai rộng từ phía sau, tựa cằm lêи đỉиɦ đầu của hắn, vui vẻ chỉ chỉ vào màn hình.
-"Phim này hay lắm! Anh muốn thử đi xem với em không? Em nghĩ kỹ rồi, anh vẫn sẽ đeo kính, đội nón. Vào trong rạp rất tối anh sẽ đỡ sợ hơn nhiều so với đi dạo phố và ăn uống!"
Phân vân thật lâu, Vương Tuấn dè dặt lên tiếng: "Anh sẽ nghe theo em, nhưng... em hứa đừng bỏ trốn, anh... sẽ..."
Yêu nhau hơn cả tháng rồi mà hắn vẫn còn suy nghĩ về vấn đề đó sao? Cô nên làm gì đây?
Kéo Vương Tuấn về sofa, Hạ Lam ngồi xuống bên cạnh tựa đầu lên vai hắn.
-"Em phải làm gì để anh tin là em sẽ không bỏ rơi anh đây? Vương Tuấn, em thật sự yêu anh, thật lòng yêu anh, em chắc chắn sẽ không rời xa anh! Tại sao anh không tin em?"
Người đàn ông cuống cuồng giải thích: "Anh tin em, anh tin em mà! Chỉ là... anh không tin bản thân mình thôi, anh... như vầy... không hoàn thiện như những đàn ông khác, anh sợ... sẽ"
Hạ Lam ngồi thẳng lưng, đặt ngón trỏ lên đôi môi mỏng.
-"Anh có gì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595040/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.