Nước mắt chưa kịp lau khô lại nghẹn đắng rơi xuống, ào ạt rơi xuống, không thể kìm hãm được nữa Hạ Lam ôm mặt khóc thút thít, đóng vội tập hồ sơ hãi hùng, đầu óc cô âm u và khϊếp đảm như vừa xem xong một bộ phim kinh dị, phải là một bộ phim kinh dị!
Khóc lóc sụt sùi đến vài phút cô mới có thể lấy lại chút tinh thần, một lần nữa lau khô nước mắt, tinh thần phờ phạc, tay chân run rẩy vô lực đem cuốn hồ sơ đặt lại vị trí ban đầu.
Hạ Lam đờ đẫn đứng nhìn tập hồ sơ tiếp theo, cô không dám đọc tiếp nữa nhưng cô lại rất muốn biết, cô muốn biết tất cả về người đàn ông bi thảm kia. Con tim của cô dường như không muốn tiếp tục đọc nữa vì nó đau quá nhưng tâm trí lại mạnh mẽ thúc đẩy tay cô chạm tay đến điều bí mật kế tiếp, cuối cùng Hạ Lam hồi hộp đem tập hồ sơ thứ hai quay trở lại sofa, dè dặt lật từng trang.
Sau nhiều tháng điều dưỡng ở bệnh viện, cậu bé được chuyển qua bệnh viện tâm thần để điều trị tâm lý, cậu bé chầm chậm phục hồi, có thể đi, có thể tự ăn, tự làm vệ sinh cá nhân nhưng vẫn không chịu nói chuyện.
Hơn 2 năm điều trị đứa bé mới hoàn toàn hồi phục sức khỏe, tinh thần cũng khá ổn định, tuy vẫn còn trầm cảm nhưng bác sĩ khuyên nên cho ra ngoài tiếp xúc thì khả năng hồi phục sẽ cao hơn, vì vậy năm 15 tuổi cậu bé được đưa vào viện mồ côi.
Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595027/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.