Đó là tiếng của Đường Tử Thiến.
Cố Hoành biến sắc, xoay người bước nhanh trở lại, đột nhiên mở cửa phòng trang điểm ra.
Đường Tử Thiến và Lục Đan Ny đang đứng đối diện nhau, Phương Lan kéo tay của Lục Đan Ny. Đường Tử Thiến che mu bàn tay, cắn chặt môi, biểu cảm đau đớn. Trên tay cô vẫn còn chút cà phê chảy xuống, nhìn xuống phía dưới, thì thấy cà phê đổ đầy trên đất.
Cố Hoành vẻ mặt lạnh lùng, đi thẳng tới trước mặt Đường Tử Thiến, gỡ cái tay cô đang che mu bàn tay ra xem. Làn da vốn dĩ trắng nõn mịn màng, lúc này cả mu bàn tay đều là màu đỏ chói mắt.
Hơi thở Cố Hoành dần dần nặng nề, mím chặt môi, kéo Đường Tử Thiến đi ra ngoài.
Bỗng chốc Lục Đan Ny đưa cánh tay ra ngăn anh lại: "Đường Tử Thiến là trợ lý của tôi."
Lúc nãy Cố Hoành vẫn không nhìn cô ta, bây giờ đảo mắt nhìn qua, ánh mắt của anh chứa đầy hàn ý, Lục Đan Ny trong nháy mắt sợ hãi.
"Sau này không phải." Anh kiềm chế tức giận cảnh cáo.
Hôm nay Lục Đan Ny đã bị bực tức quá nhiều rồi, cô ta hất cằm lên. Nhưng cô ta còn chưa kịp nói gì, đã bị Cố Hoành đẩy ra, té ngã xuống đất.
Mặt đất đều là cà phê, cô ta vừa đau vừa bẩn, tức giận hét to.
Cố Hoành kéo Đường Tử Thiến, đi rất nhanh.
Lực nắm tay của anh rất lớn, Đường Tử Thiến giãy dụa mãi không ra: "Anh buông tôi ra."
"Im miệng!" Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ca-doi/3293700/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.