Trần Tiểu Ngoạn mang Ngãi Giai Giai bị đánh ngất xỉu về nhà, đưa cô ấy đến phòng của cô ấy, sau đó cùng theo bà Lâm ra phòng khách chờ Tề Hiên trở về. Vậy mà Tề Hiên chưa về thì Diệp Tầm Phương lại tới.
Diệp Tầm Phương không gõ cửa, mà trực tiếp xông vào cửa đã đựơc bà Lâm và Trần Tiểu Ngoạn mở ra. Vì là muốn chờ Tề Hiên trở về, lại không ngờ tiện nghi cho Diệp Tầm Phương, để cho cô ta vọt vào mà không hề bị ngăn trở.
“Cô tới làm gì?” Trần Tiểu Ngoạn rất không thân thiện mà hỏi Diệp Tầm Phương.
“Cũng không phải tới tìm cô, Tề Hiên đâu, gọi anh ta ra đây gặp tôi. Nếu như anh ta không có ở đây, thì bảo Tề hùng đi ra gặp tôi cũng được.”
Diệp Tầm Phương vô cùng kiêu ngạo căn bản không thèm để ý đến bà Lâm và Trần Tiểu Ngoạn.
“Bọn họ đều không có ở đây. Hôm khác cô trở lại đi, đi thong thả không tiễn.” Dáng vẻ của Trần Tiểu Ngoạn ra vẻ không thân thiện mà đuổi người, không hoan nghênh Diệp Tầm Phương.
“Cô là gì ở đây, cô không có tư cách nói chuyện, lại càng không có tư cách đuổi tôi đi.” Diệp Tầm Phương chanh chua mà phản bác Trần Tiểu Ngoạn.
“Cô ấy không có tư cách, thì tôi có tư cách vậy. Nơi này không hoan nghênh cô, cô đi cho tôi.” Bà Lâm đứng dậy chỉ vào cửa để cho Diệp Tầm Phương cút xéo đi.
“Bà cũng không còn tư cách nói chuyện, nếu Tề Hiên và Tề hùng đều không có ở đây, vậy tôi sẽ chờ bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-ho-vo-yeu/1252219/chuong-149.html