Tề Hiên nhìn Ngãi Giai Giai hôn mê, trong nội tâm vừa hưng phấn lại vừa đau lòng. .
Hưng phấn là bởi vì anh đã tìm được Giai Giai của anh, đau lòng là vì cô gầy gò như thế, nhìn thì biết ăn uống khổ sở rồi. Cô bé ngốc này, lúc rời đi rõ ràng một phân tiền cũng không mang, ngay cả ba trăm vạn mà mình cất giữ bốn năm cũng để lại cho anh, có thể nghĩ, sáu năm này khẳng định cô ấy chịu không ít khổ sở, thật sự là quá ngốc.
"Giai Giai, từ nay về sau anh sẽ không để cho em rời khỏi anh, từ nay về sau mặc kệ phát sinh chuyện gì, anh nhất định sẽ bảo vệ em." Tề Hiên nắm tay Ngãi Giai Giai, hứa hẹn. Sau đó duỗi tay kia ra, chạm đến khuôn mặt tái nhợt của cô.
"Giai Giai, em biết không, Tề thị bởi vì em để lại năm ngàn vạn mà được cứu rồi, anh không cần cùng Diệp Tầm Phương kết hôn, không hề bị cô ta không chế, từ nay về sau sẽ không còn có người đến phá hoại cuộc sống của chúng ta ." Tề Hiên kể rõ mọi thứ của mình.
Lúc này một người y tá tiến đến, nói, "Tiên sinh, phiền anh đi làm thủ tục nằm viện một chút, tiện đó đi lấy báo cáo kiểm tra sức khoẻ của người bị thương."
"Giai Giai, chờ anh một chút, anh rất nhanh sẽ trở lại với em." Tề Hiên thâm tình ở trên trán Ngãi Giai Giai hôn một cái, sau đó đi ra ngoài cùng y tá.
Anh biết rõ Ngãi Giai Giai có chứng sợ hãi bệnh viện, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-ho-vo-yeu/1252156/chuong-86.html