Y tá nhìn thấy Ngãi Giai Giai giống như nổi điên chạy loạn, sợ có chuyện gì xảy ra nên đuổi theo, nhưng mà đuổi chưa được bao lâu, thì đã thấy mất bóng dáng của cô, bất đắc dĩ đành phải đi tìm người hỗ trợ tìm kiếm.
"Ta không muốn nằm viện —— ta không muốn nằm viện ——" Ngãi Giai Giai không có phương hướng mà chạy loạn, chạy đến một cái góc đầu bậc thang, chung quanh không có cửa, cũng không có cửa sổ làm sao cô trèo qua, quá kinh hoảng cô liền chui xuống mặt dưới bậc thang, thân thể co lại run rẩy, lấy tay đặt vào trong miệng của mình cắn chặt, trong nội tâm vẫn tự nói với mình —— không phải sợ không phải sợ. Nhưng mà mặc kệ cô cố gắng như thế nào, cái cảm giác sợ hãi này vẫn tồn tại.
Song từ đó cô cảm thấy sợ hãi lại tăng thêm, từ khóe mắt chảy xuống, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn không ngừng hướng trong góc chen vào, nhưng mà mặc kệ cô chen như thế nào, cảm giác toàn bộ thân thể của mình vẫn không thể ẩn núp hoàn toàn.
Nếu như không đem thân thể của mình ẩn núp đi, như vậy quỷ sai sẽ đến đem cô mang đi.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút, toàn thân Ngãi Giai Giai run lên, rất mỏi mệt, nước mắt giống như đã khô lại, trong khóe mắt không còn chảy xuống nữa, cuối cùng mệt mỏi mà ngồi xuống đất, hai tay ôm đầu gối của mình, khẽ chìm vào giấc ngủ.
Đang lúc cô sắp ngủ thì đột nhiên cảm giác trên đầu của mình có người đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-ho-vo-yeu/1252101/chuong-31.html