Trình Thiên Vũ vừa xoay người đi khỏi thì Trình phu nhân liền hướng dẫn Quý Dư cho con bú.
Lần đầu cho con bú cô đau đến hít hà. Nhưng rất nhanh cơn đau được thay thế bằng sự hạnh phúc.
Tiểu Hân Nghiên thoả mãn chép miệng bú sữa, tay còn lại mân mê bầu ngực sữa. Ăn uống no nê bé con tiếp tục ngủ say sưa trong lòng mẹ.
Quý Dư nhìn gương mặt hoài niệm của Trình phu nhân, cười khẽ.
Có lẽ bà đang nghĩ về bản thân lúc sinh tiểu Thiên Vũ chăng?.
“Mẹ, hay mẹ về nghỉ ngơi đi ạ”
Trình phu nhân nhìn về phía hai bầu ngực sữa của Quý Dư, che miệng cười gian.
“Mẹ ở đây trong chừng thằng trời đánh kia, không nó lại tranh sủng với cháu nội mẹ”
Quý Dư hiếm khi xấu hổ, mặt đỏ bừng.
“Mẹ…”
Trình phu nhân nói vậy nhưng vẫn vui vẻ về nhà.
“Mẹ về hầm ít canh bổ máu, bổ sữa mang đến, hah”
“Vâng, cảm ơn mẹ”
Quý Dư đang say mê ngắm nhìn khuôn mặt con gái, thì Trình Thiên Vũ đã quay lại từ lúc nào, anh nhẹ giọng.
“Em để con xuống đi, bế nhiều đau lưng”
Vừa đặt xuống giường không được bao lâu thì tiểu Hân Nghiên lại khóc lên.
Quý Dư bối rối nhìn sang Trình Thiên Vũ.
Trình Thiên Vũ mạnh dạng đoán.
“Chắc con tè rồi”
Sau đó nhanh tay ôm lấy con sang giường bên cạnh thuần thục thay tả lót.
“Anh biết làm sao?”
“Ừm, mẹ bắt anh học”
Quý Dư nhìn anh chăm chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3490546/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.