Đó là… chó sao?
Hai con chó cao đến nửa người, mặt mày hung hăng dữ tợn đang được dắt đến, nghe thấy tiếng động, cả hai con cùng ngẩng đầu lên nhìn.
Nhìn thấy người liền lập tức đứng dậy, nhe răng phát ra tiếng gầm gừ từ trong cổ họng. Ánh mắt dữ tợn chăm chăm nhìn khiến Hàn Hiểu Khê tê da đầu.
Hàn Hiểu Khê nằm ngọ ngoậy hốt hoảng cầu xin.
“Quý Dư… tôi van xin các người, tôi biết lỗi rồi, tôi chỉ muốn chết một cách thoải mái cũng không được sao, đừng đối xử với tôi như vậy mà… cầu xin các người…”
“Ngàn vạn lần cô không nên động vào anh
ấy… đây là kết cục mà cô tự tìm lấy.”
Quý Dư lạnh lùng nói rồi xoay người rời khỏi, cô không muốn nhìn cảnh tượng sẽ khiến cô buồn nôn…
“Xin các người, một phát bắn chết tôi cũng được, tôi không muốn làm mồi cho bọn chúng…
Hàn Hiểu Khê liều mạng ra sức lắc đầu… kêu đến khàn giọng…
“Đừng… chúng mày đừng qua đây… Aaaa…”
***
Không bao lâu sau đã nghe thấy tiếng chó săn sủa dữ tợn.
Lúc này bọn họ còn có thể nghe thấy tiếng chó xé nát bắp thịt, cắn nát xương cốt.
Hạo Hiên nghe thấy âm thanh kia thì quay đầu đi không dám nhìn nữa.
Đám thuộc hạ xung quanh cũng không nhịn được mà hít một hơi.
Hàn Hiểu Khê bị chính hai con chó mà ả vừa nhìn thấy cắn chết, máu thịt lẫn lộn, hai con chó săn kia vẫn còn đang gặm rỉa thân thể của ả…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3489586/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.