Quý Dư cắn chặt răng, nghiêm túc gật đầu!
Khóe mắt nóng lên, cô nhớ tới Trình Thiên Vũ trong lòng không ngừng mắng anh, mắng anh khốn nạn, mắng anh cầm thú, nhưng đôi môi lại cắn chặt.
“Aa…”
Có tiếng kêu đau vang lên, nhưng giây tiếp theo Quý Dư đã nuốt những tiếng hét đó vào, chỉ nghe thấy tiếng thút thít.
Vãn Thanh không đành lòng, nước mắt bắt đầu rưng rưng.
“Quý Dư, hay là mổ đi?”
Toàn thân Quý Dư đổ đầy mồ hôi, mồ hôi chảy dài trên cổ và trán, nhưng cô vẫn kiên quyết lắc đầu.
“Vậy dùng sức đi, hít sâu vào, đúng rồi…”
****
“Tốt lắm, đúng rồi, cứ như vậy”
Những cơn đau suốt mấy giờ khiến cô cạn kiệt sức lực, toàn thân đổ đầy mồ hôi, hai bàn tay nắm chặt thành giường nổi đầy gân xanh, thậm chí còn run rẩy.
Quý Dư hít thở sâu, cắn răng, cơn đau như xé toạc ra. Đồng thời trong cơn đau đó Quý Dư có thể cảm nhận được đứa bé đang từ từ rời khỏi cơ thể cô.
Nhưng chẳng bao lâu sau Vãn Thanh bắt đầu hốt hoảng, nét mặt trở nên nặng nề. Bác sĩ phụ sinh cũng phát hiện ra vấn đề, ánh mắt cũng biến đổi.
Trước đó đã kiểm tra nhiều lần, ngôi thai hoàn toàn bình thường. Không ngờ đến lúc sinh lại xảy ra sự cố như vậy.
Vãn Thanh cố hết sức bình tĩnh lại, bắt đầu trấn an Quý Dư.
“Xảy ra trường hợp em bé bị mắt vai, tôi sẽ điều chỉnh, em cần cố hết sức để phối hợp”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3485804/chuong-77.html