Trình Thiên Vũ suốt ngày như con ong cứ vo ve vo ve vây quanh một bông hoa yêu kiều là Quý Dư.
Quả thật nhan sắc của Quý Dư khi mang thai không hề xuống cấp mà thậm chí còn có xu hướng tăng lên.
Cũng bởi có thai mà trông có da có thịt. Càng ngày sắc mặt càng hồng hào, giống hệt một quả đào chín mọng.
Quý Dư nay đã tìm thấy niềm vui mới, đó là đóng sách tiểu H văn cô nhờ Hàn Viễn tìm giúp.
Quý Dư đang ngồi ngoài ban công cắn hạt dưa, đọc sách, thấy sắp đến đoạn cao trào, hai mắt cô nhìn chằm chằm không rời trang giấy.
“…một tay xé phăng chiếc váy ngủ cô đang mặc trên người…một tay phóng thích vật to lớn gân guốc, đã sớm căng cứng, chuẩn bị…”
Cuốn sách bỗng bị giật đi, Quý Dư ngơ ngác nhìn người trước mặt.
Trình Thiên Vũ mặt mũi sa sầm, có vẻ hơi tức giận.
“Lại trốn ở đây xem mấy thứ này, chẳng phải tôi đã tịch thu hết rồi sao?”
Quý Dư biểu môi, đứng thẳng, vỗ vỗ bụng bầu to.
“Con muốn nghe tôi kể truyện…”
“Vớ vẩn, không biết hối cải là gì à, trẻ con nào thích nghe truyện này?”
Trình Thiên Vũ chỉ hận rèn sắt không thành, nghiến răng nghiến lợi chỉ túi hạt dưa trên bàn.
“Lại còn cắn hạt dưa, tôi có nói em không được ăn không?”
Quý Dư thành thật, gật đầu, ánh mắt khẽ xoay chuyển.
“Nhưng bé con thèm…”
“…” Cục cưng bị đổ oan.
Trình Thiên Vũ ngoại trừ lắc đầu, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3484334/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.