Trình phu nhân nhanh chóng đở cô ngồi dậy, kê gối sau lưng cho cô, chu đáo lấy cho cô cốc nước.
“Ngoan uống một chút đi, môi khô hết rồi”
Quý Dư nhận lấy nhưng không uống mà nhìn sang Trình phu nhân.
Đôi môi cô khô nứt, hàng mi run rẩy toát lên vẻ sợ hãi và bất lực, nhẹ giọng run run.
“Mẹ, con…bé con…”
Trình phu nhân vỗ vỗ nhẹ lưng cô.
“Không sao không sao hết, bé con vẫn còn ở trong bụng con”
Quý Dư nghe vậy thở phào, vuốt ve vùng bụng đã hơi nhô lên, cô biết ngay mà.
Có lẽ do huyết mạch tương liên, cô cảm nhận được bé con vẫn còn ở bên cạnh cô.
Nếu như đứa bé xảy ra chuyện gì cô nhất sẽ định không bao giờ tha thứ cho Trình Thiên Vũ.
Quý Dư ngẩn đầu nhìn Trình phu nhân, rồi nhìn sang Lâm Vận.
“Con có chuyện muốn nói với hai người”
***
Bụng Quý Dư giờ đã to hơn cả quả bóng, Vãn Thanh bật mí đứa bé trong bụng cô là con gái liên tục chúc mừng.
Nhưng vẫn không quên dặn dò, còn nhấn mạnh chỉ cho phép cô sinh hoạt trong biệt thự với lý do…
Thai mới bao lớn đã doạ sảy bao nhiêu lần, không lo xa không được!
Quý Dư không quan trọng chuyện giới tính, trai hay gái cô đều yêu cả.
Lúc đó sau khi xuất viện Quý Dư gửi cho Trình Thiên Vũ hai lá đơn ly hôn.
Cô không đến chỗ Trình Thiên Vũ mà gọi chú Trần mang đồ dùng cá nhân đến biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3480485/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.