Hàn Hiểu Khê nhìn Trình Thiên Vũ bằng ánh mắt không thể tin được, lại nhận được giọng điệu khinh khi của anh.
“Là do cô quá tự tin hay là quá xem thường tôi”
“Cô nghĩ đàn ông ai cũng suy nghĩ bằng nửa thân dưới à, vừa thấy cô phô bài da thịt liền đi không nổi, phải quỳ xuống dưới chân cô”
Mặc cho Hàn Hiểu Khê có la hét chửi bới thế nào Trình Thiên Vũ cũng không thèm liếc mắt.
Hàn Hiểu Khê mua chuộc nhân viên nên cửa bị khóa từ bên ngoài.
Trình Thiên Vũ hai mắt đã đỏ rực, cổ họng khô khóc như bị thêu đốt, tay run run cầm điện thoại gọi cho Hạo Hiên.
Do tác dụng của thuốc nên bây giờ hạ bộ tồng ngồng một mớ, lại còn trướn đau. Anh không muốn thẩm du ở đây, anh muốn về nhà ngay lập tức.
Mẹ kiếp! Cái đồ lề mề này, bây giờ mà còn chưa xuất hiện.
Nếu không phải anh định lực mạnh mẽ thì đã bị hồ ly tinh ăn thịt rồi, trở về nhất định phải trừ lương.
Trình Thiên Vũ không nhịn được, gắp gáp định đạp cửa thì cửa được mở ra từ bên ngoài.
Quý Dư đẩy cửa bước vào, phía sau là Hạo Hiên.
Nhìn thấy quần áo trên người anh vẫn còn chỉnh tề cô thở phào.
Lúc vừa xuống máy bay cô gọi Hạo Hiên hỏi xem hôm nay anh có tiệc xả giao không, thì nhận được tin Trình Thiên Vũ uống phải rượu có bỏ thuốc, không biết đã bị đưa đi đâu.
Trên đường đến đây trong lòng cô như bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3462802/chuong-50.html