Căn phòng này phong cách không khác gì với phòng ngủ ở biệt thự ven biển.
Màu chủ đạo là hai màu xám, trắng, giường và ga giường cũng xám, trắng. Chỉ có một bức tranh thủy mặc treo trên tường có màu sắc khác biệt.
Quý Dư xoay lưng về phía anh.
“Kéo giúp em với”
Trình Thiên Vũ giúp cô kéo khóa váy, tay vẫn không quên sờ soạng. Anh hít mùi hương trên người cô, thì thầm.
“Vợ ơi, anh muốn”
“Em mệt”
“Anh động thôi”
“Em qua ngủ với mẹ”
“Đừng, không làm, không làm nữa”
“Ngoan”
Nói xong cô hôn chụt lên khoé môi anh rồi đi vào phòng tắm.
Trình Thiên Vũ nhìn xuống tiểu Vũ đang ngốc cao đầu thở dài.
Có vợ đẹp cũng không dễ dàng gì, vừa ngửi đã cứng lên rồi.
Quý Dư ngủ rồi, miệng nhỏ chu chu như muốn thổi bong bóng.
Khoé môi Trình Thiên Vũ cong lên, anh có tài cán gì mà ông trời lại ban cho bảo bối nhỏ này. Vợ anh quá ngọt ngào. Nhưng mà vợ, em có biết bây giờ anh lại phải vào phòng tắm để giải quyết không. Đây là lần thứ ba của đêm nay rồi.
Hôm nay đồng hồ sinh học của cô sớm hơn mọi ngày. Vệ sinh cá nhân xong xuống dưới phòng khách thì đã nhìn thấy Lâm Quế Chi đẩy một người ngồi trên xe lăn. Khi thấy rõ gương mặt người đó người cô cứng đờ. Là ông ấy sao???
Trình Thiên Vũ kéo nhẹ, cô mới hoàn hồn lại.
“Con chào ba”
“Ừm”
Trình Kiến Quốc nhìn thấy Quý Dư cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3455644/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.