Lâm Quế Chi nghe miệng cô gái nhỏ gọi “mẹ”
cả người sướng rơn. Có trời mới biết bà mong ngày này lâu lắm rồi. Tưởng tượng có một đứa nhóc miệng còn thơm sữa gọi “bà” bà càng nghĩ càng thích.
”Con dâu ngoan”
Thẩm Tiểu Vân nhìn qua nhìn lại giữa Lâm Quế Chi và Quý Dư. Vẻ mặt như không thể tin được. Bà Lâm gọi con tiện nhân kia là con dâu. Sao có thể như vậy được.
Lâm Quế Chi nhìn sang Thẩm Tiểu Vân bật chế độ người mẹ chồng quốc dân.
Tuy bà đã 50 tuổi nhưng da vẻ được chăm sóc cẩn thận nên trông vẫn còn rất mịn màng. Bà mặc sườn xám hoa văn đơn giản, sang trọng quý phái nhưng khí chất không hề giảm.
“Cô mở miệng ra là chửi con dâu tôi người thứ ba này người thứ ba nọ. Cô không biết con bé là con dâu của Trình gia tôi sao”
“Bác… con… thật sự không biết”
“Không biết mà còn ăn nói hàm hồ, vu oan giá họa. Tội này ở thời cổ đại phải bị dìm lồng heo đấy”
“Tôi… con…”
“Hay cô cảm thấy người của Trình gia tôi dễ bị ức hiếp, nên mới tìm tới gây chuyện”
“Con chỉ là…nghe người khác nói…”
Quý Dư nhìn sang Trình Thiên Vũ bên cạnh. Đúng lúc bắt gặp anh nhìn mình. Cô huých vai anh nhướng nhướng mày.
“Anh xem mẹ uy dũng chưa kìa”
“Em rất muốn cho mẹ một like”
“Mẹ trước giờ luôn như vậy”
Lâm Quế Chi nghe Thẩm Tiểu Vân nói vậy thì cũng biết là ai nói. Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3454561/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.