Ngồi máy bay mất nửa ngày, nên khi về đến biệt thự Quý Dư ngủ một mạch tới chìu tối, bụng đói meo cô xuống bếp tìm đồ ăn thì thấy anh đang loay hoay.
Nghe thấy tiếng bước chân cô đi tới anh bỏ đồ trong tay xuống bước lại vòng tay ôm cô.
“Đói rồi”
“Vâng”
“Chờ anh một chút”
Anh buông cô ra lấy một đĩa bánh ngọt đưa cô ăn đở đói.
Ngồi ăn bánh nhìn thấy anh đeo tạp dề xoay tới xoay lui cô bật cười.
Anh làm thì liệu có thể ăn không.
“Có cần em giúp không”
“Sắp xong rồi, cẩn thận tay em đấy”
“Sao lúc ở trên giường không nghe anh bảo em cẩn thận thế”.
||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||
Cô chọc chọc muỗng xuống miếng bánh ngọt giọng hờn dỗi.
Anh đem món cuối cùng lên bàn rồi ngồi xuống cùng cô.
Màu sắc đẹp mắt không biết mùi vị thế nào.
Thấy cô ngây người nhìn bàn thức ăn anh búng lên trán cô một cái, gắp thức ăn đút cho cô.
“Ăn thử xem”
“Anh thường nấu ăn à”
“Ngon không”
“Không ngon bằng em”
Cô gật gù khen anh nhưng không quên tự khen mình. Anh nghe vậy thì bật cười.
“Tự luyến”
“Em nấu không ngon sao, vậy không làm nữa”
“Ngon lắm, há miệng ra nào”
Đút cô ăn no căng xong anh mới động đũa bắt đầu ăn, cô ngồi lải nhải bên tai.
“Khi nào em làm việc lại”
“Khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3454552/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.