Reng…reng…reng
Quý Dư còn đang ngủ thì chuông điện thoại vang lên. Tối qua anh nói hôm nay có cuộc họp.
Vừa nhận cuộc gọi thì đầu dây bên kia hét như bị chọc tiết.
“Cún con, cứu mạng”
Quý Dư nghe thấy giọng của Hàn Viễn thì mở toang mắt ra.
“Có chuyện gì”
“Tới chuộc tớ”
“Địa chỉ”
“Sòng bạc ngầm Thế Kỷ”.
“Cậu qua đây khi nào”
“Đến rồi nói”
Tại sòng bạc Thế Kỷ.
Eric búng tàn thuốc nhìn người trước mặt cười khẩy. Anh ta là chủ sòng bạc.
“Sao rồi, khi nào đem tiền đến”
“30 phút nữa”
“John. Mày nên cầu nguyện cho người đó đến. Nếu không thì bỏ lại cái mạng chó của mày”
“Eric. Mày đừng có ép người quá đáng”
30 phút sau Quý Dư cũng đến nơi, sòng bạc này hoạt động phi pháp, kinh doanh theo hình thức khép kín. Khoác áo ngoài giáo đường nhưng bên trong thật sự nhộn nhịp.
Cô vừa bước vào cả đám cười rộ lên.
“John mày đùa tao à, mày kêu con đàn bà này đến tặng cho tao chơi sao.”
“Câm cái miệng chó của mày lại”
Hàn Viễn quay sang nhìn Quý Dư như đấng cứu thế.
Từ lúc vào cửa đến giờ cô không thèm liếc cậu ta một cái.
Chuyện như thế này không phải xảy ra lần đầu. Sự chú ý của cô đặt trên người được gọi là Eric.
Hắn ta phun ra toàn tiếng London chính gốc. Giọng ồm ồm rất khó nghe, vẻ ngoài cũng khó nhìn, chỉ được vóc dáng cao to đặt trưng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3454550/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.