Thành phố A, Bạch gia.
“Mẹ, mẹ nói gì, con tiện chủng đó sắp trở về đây sao, không thể nào!!!”
Bạch Cẩm Du đập quyển tạp chí xuống bàn trà, khuôn mặt đầy vẻ không thể tin và chán ghét.
Tạ Mân nhìn thái độ nóng nảy của con gái mình, không khỏi có vài phần không vừa lòng. Tính tình bà ta vốn rất trầm ổn cơ trí, nhưng tại sao lại đẻ ra một đứa con vừa không biết kiềm chế vừa không có suy nghĩ thế này chứ. Con nhỏ Bạch Cẩm Vy kia lại sắp về đây rồi, càng nghĩ, bà ta càng thấy lo lắng.
“Cái gì mà tiện chủng, con im miệng ngay cho mẹ. Đừng quên, tai vách mạch rừng, ba con nghe thấy thì không tốt đâu. Hơn nữa, nhớ chú ý hình tượng của con. Để mấy tay săn ảnh chụp được cảnh này rồi, con đừng mong làm diễn viên gì nữa.”
Lời răn dạy của Tạ Mân đã chạm đến điểm mấu chốt của Bạch Cẩm Du. Cô ta ngoan ngoãn thu liễm lại, sau đó mới nói tiếp:
“Mẹ à, sao đột nhiên nó lại muốn về đây chứ, cứ ở cái chỗ quê mùa đó hết đời không được sao? Con không muốn phải sống chung với nó đâu, ghê tởm muốn chết.”
Thành phố A cách thành phố T rất xa, một nơi nằm ở tận miền Bắc, một nơi nằm tận cùng miền Nam, vì thế so với thành phố A, thành phố T nghe thì có vẻ hẻo lánh và nghèo khó hơn rất nhiều. Tuy nhiên, con ếch ngồi đáy giếng Bạch Cẩm Du lại không biết bản chất thật sự của nơi đó. Thành phố T vốn nổi tiếng là nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ba-xa-sieu-sao-vo-yeu-cua-tong-giam-doc-cuong-da/1490611/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.