Khi này Nhạc Ninh đã bị cái đầu đang cúi xuống kia thu hút. Cậu đưa tay kéo đầu của anh lên thì đã thấy nước mắt ướt đẫm khuôn mặt đó. Chàng trai dùng tay lau khuôn mặt ấy:
- Em xin lỗi... em không nên lớn tiếng với chú... chú đừng khóc nữa nha!
Cậu áp sát lại gần rồi ôm lấy cơ thể kia, tay xoa xoa đầu của người đàn ông. Thế mà anh lại khóc càng lớn hơn, chàng trai thật sự lúng túng trước cảnh này:
- Chồng của em ngoan nhất mà... nghe lời đừng khóc nữa được không? Cứ khóc như thế em xót lắm!
Nhạc Ninh buông người kia ra, dùng ánh mắt đầy thâm tình nhìn anh rồi tiến lại trao cho người chồng kia một nụ hôn. Hai đôi môi lại bắt đầu dính chặt vào nhau, cậu mạnh dạng tấn công không còn non nớt như lần đầu hôn anh nữa.
Cách dỗ này thật có kết quả, người đàn ông kia cũng chịu nín khóc. Cậu cũng thấy nhẹ nhõm hơn, chàng trai khẽ nắm bàn tay quá cỡ kia:
- Sao không giải thích cho em nghe?
- Do... do... em hung dữ, chồng không dám lên tiếng... sợ em ghét chồng...
Người con trai ấy mỉm cười nhẹ, tay đưa lên véo má cái con người ngốc nghếch trước mặt mình:
- Khờ quá... Sau này em sẽ hỏi rõ mọi chuyện trước, không làm chuyện theo cảm tính nữa...
Đúng thật là... mình luôn như vậy!
Lúc nào cũng vội vàng rồi lại gây ra những chuyện không nên có... giống như lần đó hiểu lầm chú ấy và trợ lý...
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-ba-nho-qua-muc-roi/3605357/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.