Lâm Thạch nhìn Tô Ngọc Cầm xinh đẹp phía trước, hắn liền nhớ tới tin tức mấy ngày trước, tin tức này khiến hắn cảm thấy vô cùng bị sỉ nhục vì thế trong đầu hắn xuất hiện một âm mưu kinh tởm khác. Hắn muốn chiếm lấy Tô Ngọc Cầm khiến cô quỳ xuống dưới chân hắn, cầu xin hắn. Vì thế trong đầu hắn liền xuất hiện một âm mưu kinh tởm.
Hắn ra mắt cho trợ lý đến gần rồi phân phó gì đó. Chỉ thấy người đàn ông kia gật đầu rồi đi ra ngoài hội trường.
Tuy nhiên Lâm Thạch không biết chính là cái gì cũng luôn luôn có ngoại lệ. Con người càng như vậy, ngoại lệ sẽ càng nhiều. Đôi lúc cố chấp cái gì đó càng khiến cho bản thân trở nên tồi tệ.
“Ngọc Cầm, chúng ta lại gặp lại rồi!” Lâm Thạch chỉnh trang lại trang phục tiến về phía Tô Ngọc Cầm.
Tô Ngọc Cầm không dấu vết nhíu mày, người này sao lại có dáng vẻ tự quen thuộc như thế. Chẳng lẽ hắn không có mặt mũi sao? Nhớ tới hiện tại Lâm gia vẫn đang lao đao vì chuyện xây dựng lần trước mà hắn lại như không có việc gì, Tô Ngọc Cầm càng cảm thấy kiếp trước mắt bản thân đúng là bị mù mà.
Đúng lúc này, người hầu bưng nước đi ra ngoài. Tô Ngọc Cầm tiện tay lấy ly nước khẽ gật đầu một cái rồi rời đi. Lâm Thạch nhìn bóng lưng xinh đẹp yểu điệu của cô trong mắt hiện lên tia thành công.
Bên này, sau khi đi đến hoa viên thì một người người phục vụ đến nói với Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-anh-hau-bat-co-vo-nho-ve-nha/2598117/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.