Editor: Nhã Y Đình
Cậu nhóc nhìn cô bé đã cười vui vẻ, khóe miệng cũng nhếch lên có thể thấy bên phải có má lúm đồng tiên nhạt nhạt.
Ăn cơm trưa xong, cô nhóc chiếm lấy chỗ ngồi của Ninh Chấp Mặc rồi ríu rít nói chuyện về Tôn Ngộ Không với Tiểu Bá Vương.
Tiểu Chấp Mặc im lặng ngồi cạnh đọc sách, thỉnh thoảng nhìn sang bên một cái.
Suốt cả buổi trưa, cậu chỉ lật được hai trang sách. Tiểu Đạm Đạm nói chuyện với Tiểu Bá Vương cực kỳ vui vẻ. Đến lúc tan học, vẫn là Tiểu Chấp Mặc giúp cô bé thu dọn ba lô. Sau đó, khi thấy cậu lầm lì đi ra ngoài, cô bé cũng vội vàng đuổi theo.
Phần lớn, các bạn nhỏ đều được ba mẹ đón, cho nên ở trước cửa nhà trẻ có không ít xe đạp. Đầu năm 2000, số lượng xe hơi riêng cũng khá ít cho nên hai đứa bé chỉ liếc mắt một cái đã thấy bảo mẫu đứng bên đường đối diện.
Lúc chuẩn bị sang đường, Tiểu Chấp Mặc hơi mím môi, đột nhiên dừng bước.
Tiểu Đạm Đạm vẫn cúi đầu nhìn bước chân, như đang lạc vào cõi thần tiên cứ bước đi như vậy...... không hề để ý nên đụng vào bức tường thịt.
"Đông!"
"Ai ui!"
Cô bị đau, trừng mắt tức giận nhìn khuôn mặt tuấn tú của Tiểu Chấp Mặc. Tiểu Đạm Đạm nhe răng, trợn mắt xoa xoa cái múi đỏ vì đau mà đỏ hồng lên.
Xin lỗi đi!
Tiểu Chấp Mặc hiểu được nhưng cũng không nói xin lỗi.
Cậu cực kỳ thản nhiên, kéo tay cô bé, để cô đi song song với mình. Sau đó nhẹ nhàng bâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-72-bien-hoa-ngua-tre-nhanh-tiep-chieu/91626/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.