Editor: Quỳnh Nguyễn
Mi như mực vẽ, mũi cao ngất, mắt giống như làn thu thuỷ, chi lan ngọc thụ tẩm gió xuân.
Chấn kinh, giật mình, không thể tin được...
Nhìn một loạt cảm xúc phức tạp trên mặt cô gái nhỏ cùng vẻ mặt Tiểu Chấp Mặc kinh ngạc hiểu rõ, Ôn Tình cảm thấy sứ mệnh chính mình hoàn thành rồi.
" Các con từ từ trò chuyện, đi chơi đùa ngay tại trong sinh thái sơn trang, không cần đi xa, chờ một lúc nhiều người nhiều miệng chú ý an toàn a...!"
Hòa ái bàn giao xong, bà đóng cửa bỏ chạy.
"Cùm cụp."
Thanh âm khóa cửa rõ ràng.
Tiểu Quỷ Đạm giật mình khẽ nhếch môi anh đào, thứ gì đó miêu tả sinh động, giống như lại không thể xác định.
Sau cùng, cô túm cánh tay Tiểu Chấp Mặc nắm thật chặt, ánh mắt đặt ở trên người bé trai kia, thăm dò nhẹ nhàng mở miệng.
"Tiểu, tiểu... Phách Vương?"
Anh tuấn tú đứng lặng im tại cửa, mắt chứa ý cười gật đầu.
Một giây sau, móng vuốt quấn Toan Toan đột nhiên buông ra, thân thể mượt mà đột nhiên dựng đứng, tốc độ tiến lên có thể so với mũi tên rời cung.
"Điềm Điềm... Chậm... Chút."
Khẩn trương nhắc nhở nói một nửa.
Chỗ ngồi bên cạnh trống không, dầu hoa hồng mới vừa đổ ra trong lòng bàn tay anh cũng rơi rồi.
Động tác vội vàng quá vội vã, cô gái nhỏ thậm chí đều đã quên đi dép lê.
Thảm cung đình xa hoa nổi bật lên chân nhỏ trắng nõn, tầm mắt của anh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-72-bien-hoa-ngua-tre-nhanh-tiep-chieu/2447745/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.