Thấy con gái vẫn đứng ở cửa không đi vào, Hứa Thời đỗ xe xong đitới, đúng lúc nghe thấy đoạn mà người phụ nữ bắt chước, lập tức khôngnhịn được chua xót.
”Tiểu tử thúi kia, tuổi còn trẻ như thế nào mà nói chuyện già dặn như vậy......Nó có biết cái gì là đau sao? Chậc chậc!”
Cô gái nhỏ mắt to có thần, con ngươi lúc sáng lúc tối, giống như sao trên trời.
Cô gái nhỏ ngoan ngoãn lắng nghe, bắt lấy cánh tay của ba mình, năm ngón tay cùng dùng sức ở trên mu bàn tay nhéo nhéo một cái.
Độ cong vẫn còn lớn.
Sau đó, giương mắt liếc bộ dáng nhe răng trợn mắt của Hứa Thời, cô hừ nhẹ một tiếng.
”Cái này gọi là đau, hiểu không?”
Ngữ khí cái từ cuối cùng, nói lại ba lần.
Giọng nói lanh lảnh mang theo sự chân thật rõ ràng.
Giống, giống, cự kỳ giống cái tiểu tử hàng xóm......
Hứa Thời hít vào một hơi, lộ ra khuôn mặt tuấn tú nháy mắt như cái bảng màu, ngũ vị tạp trần.
Quả thật là......Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng sao?!
Không có tảng đá nào có thể diễn tả được sự ngổn ngang trong lòng Hứa Thời,ông chỉ có thể cẩn thận ôm bi thương trong lòng mà dẹp đường hồi phủ.
Kỳ quái là, Tiểu Đạm Đạm sau khi trào phúng xong, liền không nói gì nữa.
Thậm chí, đều không có nhắc lại chuyện con chó cùng Toan Toan.
Lúc tắm gội không có nghịch vịt con, sau khi đến trên giường cũng không có quấn lấy Ôn Tình đòi kể chuyện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-72-bien-hoa-ngua-tre-nhanh-tiep-chieu/2447663/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.