Editor: Nhã Y Đình
Sở dĩ Tần Họa băn khoăn như vậy cũng có nguyên nhân. Trẻ con ở nhà trẻ cũng đã có suy nghĩ riêng của bản thân, cực kỳ mẫn cảm với những chuyện xảy ra xung quanh.
Con trai của bà cũng chỉ trưởng thành tương đối sớm mà thôi. Tần Họa vừa sấy tóc cho con trai vừa nhẹ nhàng nói: "Mẹ luôn luôn yêu con, giống như chú Hứa và dì Hứa yêu Tiểu Đạm Đạm vậy!"
"Nhưng con lại thích Tiểu Đạm Đạm giống như ba thích mẹ vậy! Tiểu Đạm Đạm còn nhỏ, con phải học cách bao dung và chăm sóc em..... "
"Con bé là Điềm Điềm của con chỉ là Điềm Điềm của một mình con thôi!"
Dứt lời, Tần Họa nhéo nhẹ mũi Tiểu Chấp Mặc một cái: "Mẹ nói có đúng không?"
Tiểu Chấp Mặc cảm thấy không vui. Ánh mắt cậu hơi tối lại, khi nghe thấy mẹ nói vậy thì lắc đầu "Mẹ, không phải thế!"
Chỉ vì thường xuyên tiếp xúc nên khiến mọi người hiểu lầm. Cậu định nói thêm gì đó nhưng lại thôi
——
Tần Họa và Tiểu Chấp Mặc nói xong chuyện riêng thì cậu nhóc đã hơi buồn ngủ.
Trở lại phòng, thấy cô nhóc nằm trên giường cứ xoay tới xoay lui.
Tiểu Chấp Mặc đi tới.
Dường như cô nhóc cảm thấy hơi nóng, cánh tay, đôi chân mũm mĩm đạp chăn ra liên tục, giọng nói mềm mại lại có chút lười nhác vang lên, "Nước..... nước..... "
Tiểu Chấp Mặc liếc mắt đã thấy cốc nước của cô nhóc để ở tủ đầu giường. Sau một lát, một cốc nước đầy để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-72-bien-hoa-ngua-tre-nhanh-tiep-chieu/2447570/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.